HOA CÚC NON
Thứ Sáu, 8 tháng 6, 2007
Nói nhỏ:
Đem lồng chim nhỏ hẹp giam cầm tự do của chim sơn ca, đối với hy vọng của cuộc sống chính như thế sẽ bị chôn vùi một cách nhẹ nhàng. Các bạn nhỏ, hãy yêu mến hơi thở những sinh linh trong thế giới tự nhiên nhé, hô hấp của họ là thân thiết như thế, ánh mắt của họ là đơn thuần như vậy; Mặc kệ họ quay trở về với trong hoài bảo của tự nhiên, để họ trở thành trong cuộc sống của chúng ta từng cái từng cái nốt nhạc nhảy múa vui vẻ. |
HOA CÚC NON
Ven đường thôn có một ngôi biệt thự. Trước mặt biệt thự là một vườn hoa nhỏ trồng đầy hoa. Trong một bụi cỏ xanh trong một con mương nhỏ kề bên nó, đang mọc một cây hoa cúc non nho nhỏ. Ánh sáng mặt trời ấm áp chiếu đến nó, thì cũng giống như hoa của những bông hoa to đó trong vườn hoa.
Một hôm sáng sớm, nó nở hoa, cánh hoa nhỏ bé sáng sủa quấn quanh nhuỵ hoa vàng óng, như đồng ý trong phạm vi vệt sáng. Cúc non không nghĩ mình chỉ là một loại bông hoa thông thường hèn mọn đáng thương. Không, nó rất vui vẻ, nó đưa mắt nhìn về phía mặt trời, yên lặng nghe tiếng hót của chim sơn ca. Nó cảm thấy tất cả cảm nhận của nó đều được chim sơn ca tuyệt vời hát ra hết rồi. Thế là nó trông mông một cách vô cùng sung, kính con chim nhỏ hạnh phúc này, nhưng không hề vì mình không thể ca hát và bay lượn mà cảm thấy đau xót.
"Ta có thể nhìn, có thể nghe, mặt trời chiếu trên ta, gió hôn trên ta, ta thật là vừa lòng!" nó nghĩ.
Trong vườn hoa trồng rất nhiều bông hoa nổi tiếng ngạo mạn, chúng nó phớt lờ hoa cúc non nhỏ bé bên ngoài, nhưng hoa cúc non vẫn là đang nhìn họ. Nó nghĩ: họ là hoa quý biết bao, chim đẹp nhất định sẽ đi thăm họ. Cảm ơn thượng đế, để cho tôi có cơ hội nhìn ngắm họ.
Chính ngay lúc này, chim sơn ca bay đến, nhưng nó không có bay đến trên mặt hoa mẫu đơn và hoa uất kim hương, mà là bay đến bên mình hoa cúc non. Hoa cúc non vui mừng đến không biết bao nhiêu mà nói. Chim sơn ca đang nhãy múa, đang ca hót xung quanh nó: "A, một bông hoa nhỏ sao mà ngọt ngào! Nhuỵ của nó là vàng, quần áo của nó là bạc!"
Nhuỵ hoa màu vàng của hoa cúc non nhìn lại thật giống vàng, còn cánh hoa nhỏ trắng đến qủa thật giống bạc.
Hoa cúc non chỉ cảm thấy đến sao mà hạnh phúc quá! Buổi tối, nó cuộn lại cánh hoa ngủ, cả đêm nó mơ thấy mặt trời và chim nhỏ xinh đẹp.
Ngày hôm sau thức dậy, nó lại nghe tiếng hót của chim sơn ca, nhưng nó hót rất đau buồn. Thì ra, nó đang bị nhốt trong một lồng chim ở bên cửa sổ. Hoa cúc non nhỏ thật mong có thể giúp được nó, nhưng làm thế nào mới có thể làm được đây? Nó quên đi tất cả xung quanh, trong lòng chỉ nghĩ về chim nhỏ trong lồng chim.
Lúc này, hai bé trai từ trong vườn hoa đi về hướng nó, trong đó có một người cầm một cây đao vừa to vừa bén. "Chúng ta có thể ở đây đào một miếng cỏ cho chim sơn ca." một em nam nói. thế là họ đào một lớp cỏ vuông vuông, hoa cúc non vừa khéo ở trong chính giữa đó. Như thế, nó sẽ đến trong lồng chim đang nhốt chim sơn ca.
Con chim nhỏ đáng thương mãi mãi đang vì mất đi tự do mà khóc thút thít, nó dùng cánh vỗ vỗ vào cây trụ của lồng chim. Hoa cúc non tìm không được lời nói để an ủi chim sơn ca, tuy rằng nó rất muốn làm như thế.
Chim sơn ca nói: "mọi người đều đi rồi, một giọt nước cũng không lưu lại cho tôi, cổ họng tôi càng lúc càng khô, trong mình giống như có lửa, lại như có băng, không khí lại nặng nề như thế này, a, ta sắp chết rồi! Ta phải rời xa mặt trời ấm áp, cỏ xanh tươi non và tất cả cảnh đẹp của thế gian rồi!"
Nó đem mỏ thò vào trong lớp cỏ, hy vọng muốn tìm được một chút không khí trong lành, thế là nó phát hiện ra hoa cúc non. nó hôn lên hoa cúc non nói: "bạn cũng sẽ khô héo ở tại đây thôi, bông hoa nhỏ đáng thương, họ đem bạn và miếng cỏ xanh này tặng cho tôi, để thay thế cả thế giới bên ngoài!"
"Tôi có nhiều mong muốn có thể an ủi nó một chút" hoa cúc non nghĩ, nhưng ngoài việc tỏa ra nhiều hương thơm, cái gì cũng làm không được.
Trời tối rồi, con chim đáng thương đang vỗ cánh một cách tuyệt vọng, tiếng hót biến thành tiếng kêu thảm thiết, cái đầu nhỏ nhỏ của nó rũ vào hoa cúc non......trong lòng hoa cúc non rất buồn, nó bệnh rồi, ngã mình trên đất. Ngày hôm sau, trẻ em phát hiện chim nhỏ đã chết, họ đều khóc lên. Họ đem thi thể của chim dùng cánh hoa trang sức lên một lần, bỏ vào trong cái hộp, sau đó cử hành một tang lễ long trọng cho nó.
Nhưng miếng đất đó cùng hoa cúc non bị ném vào trong đất rồi. Không có người nào lại nghĩ đến quan tâm nhất với chim sơn ca, chính là hoa cúc non.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Rất cám ơn sự góp ý của bạn