20/Vẫn còn một người.
Thứ Sáu, 1 tháng 8, 2008
Trước giờ học ngữ văn, thầy Triệu chủ nhiệm lớp 4 vội vàng đi đến kớp học, nói với các em học sinh: “tiết sau là giờ học ngữ văn, vì cô giáo Trương có việc gấp phải đi, cho nên cô giáo sắp xếp cho các em viết bài, không được làm ồn, nghe rõ chưa?”
“Dạ nghe rõ!” Các học sinh đồng thanh trả lời.
Tiếp theo thầy Triệu nói với lớp trưởng Tôn Mậu: “em là lớp trưởng, phải duy trì trật tự trong lớp, biết không?”
“Dạ biết,” Tôn Mậu gật gật đầu.
“Reng! Reng! Reng!” Tiếng chuông đến tiết học vang lên, tiếng lạo sạo của viết chì, theo cùng với tiếng thở nhẹ. Chỉ có lớp trưởng đang cầm tờ giấy trắng, khi thì chạy đến bên mình của Lý Tiểu Tùng, kéo tay một cái nói lớn lên: “Lý Tiểu Tùng, không được nói chuyện cùng bạn, mau viết bài đi.” Các bạn học đều ngẩng đầu lên nhìn nhìn Lý Tiểu Tùng, rồi lại nhìn nhìn lớp trưởng Tôn Mậu.
Không bao lâu sau, tiếng của Tôn Mậu lại vang lên ở bên mình của Lâm Linh: “Lâm Linh, mau viết bài đi, đừng có quay đầu qua lại,” Các bạn học lại ngẩng đầu lên nhìn nhìn Lâm Linh, cùng lúc nhìn nhìn Tôn Mậu….
Ngày hôm sau, thầy Triệu lại đến lớp học, phê bình Lý Tiểu Tùng và Lâm Linh nói 2 người họ lúc viết bài trong giờ học ngữ văn cùng người khác nói chuyện, quay đầu qua lại.
“Dạ thưa thầy, còn có một người, lớp trưởng quên ghi tên người đó lại.” Một tiếng nói lãnh lót vang lên. Các bạn học cùng quay đầu lại, nhìn thấy đó là chàng mập Cầu Đông Sinh.
Tôn Mậu nhướng to mắt.
“Còn có ai nữa?” Thầy Triệu hỏi.
“Lớp trưởng Tôn Mậu!” Tiếng nói của Cầu Đông Sinh càng lãnh lót hơn, “Tôn Mậu không lo viết bài, lại đi qua đi lại trong lớp….”
Học sinh cả lớp cùng cười to, mặt của Tôn Mậu đỏ lên, thầy Triệu lại không biết phải nói sao đây.
“Dạ nghe rõ!” Các học sinh đồng thanh trả lời.
Tiếp theo thầy Triệu nói với lớp trưởng Tôn Mậu: “em là lớp trưởng, phải duy trì trật tự trong lớp, biết không?”
“Dạ biết,” Tôn Mậu gật gật đầu.
“Reng! Reng! Reng!” Tiếng chuông đến tiết học vang lên, tiếng lạo sạo của viết chì, theo cùng với tiếng thở nhẹ. Chỉ có lớp trưởng đang cầm tờ giấy trắng, khi thì chạy đến bên mình của Lý Tiểu Tùng, kéo tay một cái nói lớn lên: “Lý Tiểu Tùng, không được nói chuyện cùng bạn, mau viết bài đi.” Các bạn học đều ngẩng đầu lên nhìn nhìn Lý Tiểu Tùng, rồi lại nhìn nhìn lớp trưởng Tôn Mậu.
Không bao lâu sau, tiếng của Tôn Mậu lại vang lên ở bên mình của Lâm Linh: “Lâm Linh, mau viết bài đi, đừng có quay đầu qua lại,” Các bạn học lại ngẩng đầu lên nhìn nhìn Lâm Linh, cùng lúc nhìn nhìn Tôn Mậu….
Ngày hôm sau, thầy Triệu lại đến lớp học, phê bình Lý Tiểu Tùng và Lâm Linh nói 2 người họ lúc viết bài trong giờ học ngữ văn cùng người khác nói chuyện, quay đầu qua lại.
“Dạ thưa thầy, còn có một người, lớp trưởng quên ghi tên người đó lại.” Một tiếng nói lãnh lót vang lên. Các bạn học cùng quay đầu lại, nhìn thấy đó là chàng mập Cầu Đông Sinh.
Tôn Mậu nhướng to mắt.
“Còn có ai nữa?” Thầy Triệu hỏi.
“Lớp trưởng Tôn Mậu!” Tiếng nói của Cầu Đông Sinh càng lãnh lót hơn, “Tôn Mậu không lo viết bài, lại đi qua đi lại trong lớp….”
Học sinh cả lớp cùng cười to, mặt của Tôn Mậu đỏ lên, thầy Triệu lại không biết phải nói sao đây.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Rất cám ơn sự góp ý của bạn