25/Ba không ngờ đến - Trương Lệ Sam
Thứ Sáu, 29 tháng 8, 2008
Buổi chiều ngày chủ nhật, ba và mẹ đi chợ về, Linh Linh lập tức vồ đến, cô bé thích nhất lục lọi cái giỏ căng phồng của mẹ.
Mở giỏ ra, nhìn thấy bên trong là một cái quạt điện nhỏ, ba đang cười nói: “cây quạt này là mua cho con đấy, buổi tối để trong màn, gió nhẹ phất phơi, không thể bị cảm.”
Linh Linh rất vui, cô bé lần đầu tiên nhìn thấy cây quạt điện nhỏ bé thế này, giống như một món đồ chơi lớn vậy, “ban ngày để trên bàn học, lúc con làm bài tập cũng mát đấy.” Mẹ bổ sung thêm một câu.
Buổi tối, Linh Linh ngủ trong phòng nhỏ, cây quạt điện nhỏ bé đang thổi, giống như một luồng gió nhẹ thổi từng chút từng chút dịu êm, thổi cho Linh Linh dễ chịu quá. Linh Linh nghe thấy từ nơi không xa vọng lại tiếng cây quạt quạt gió. Đó là bà nội Linh Linh đang quạt. Linh Linh nhớ lại cây quạt điện đã bị hư trong lòng có chút mùi vị nói không ra lời.
Sáng sớm ngày hôm sau, ba của Linh Linh đi làm, Linh Linh nhớ lại điều gì đó, chớp chớp mắt nói: “ba, cây quạt điện trong nhà bị hư lúc nào sửa vậy?” “Ờ, cây quạt đó bị hư motor rồi, phải thay mới thôi.” Ba quay người đi.
Đi được 2 bước, Linh Linh chạy theo nói: “ba, ba đừng có quên đấy!” “biết rồi, bé tí thế này sao mà lắm điều quá.” Ba đầu cũng không quay lại, vừa thì thầm vừa đi.
Buổi tối, ba đi làm trở về, phát hiện cây quạt điện nhỏ không còn ở trên giường Linh Linh nữa. Ba cảm thấy rất lạ, hỏi Linh Linh bên cạnh, Linh Linh cười cười một cách nghịch ngợm: “ba đoán xem, nó đang ở nơi đâu?”
Ba tìm khắp phòng, cũng không tìm thấy, ba cảm thấy Linh Linh không muốn trả lời, liền đi vào nhà bếp hỏi bà nội.
Vừa đi đến nhà bếp, thì ba đã hiểu: cây quạt điện nhỏ bé đang thổi gió, bà nội của linh Linh đang sào rau. Bà nội của Linh Linh quay đầu lại, nói với ba của Linh Linh: “Linh Linh nói, cây quạt điện này ban ngày để cho mẹ dùng. Mẹ nói không nên, dầu mỡ sẽ làm cho nó dơ, nhưng Linh Linh cương quyết đem nó đến đây đấy.”
Một câu nói, làm cho ba nhất thời không biết nói sao cho đúng. Trong lòng một luồng gió nóng thổi đến, bổng nhiên nhớ lại một việc, đó là việc của Linh Linh dặn dò lúc sáng sớm.
Ba của Linh Linh xách giỏ lên, quay mình đi về phía cửa. Linh Linh ở phía sau chạy đuổi theo hỏi: “ba, ba đi đâu đấy?” “ba đi đến cửa hàng gần đây.” Ba vừa nói vừa vén tay áo xem đồng hồ, “bây giờ đi vẫn còn kịp.”
Ba hướng về Linh Linh vẫy vẫy tay. Linh Linh nhìn thấy trên mắt ba đang hiện lên một quầng đỏ nhạt. Ba nhất định là đi mua motor rồi, Linh Linh nghĩ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Rất cám ơn sự góp ý của bạn