14/TRỜI SẮP MƯA RỒI
Thứ Năm, 24 tháng 4, 2014
Má của bé Ni Ni ngày mai sẽ dẫn Ni Ni đến nhà ngoại ở
cách nhà vài dặm đường. Trời vừa mờ mờ sáng, bé Ni Ni chạy vội vào trong rừng,
nhặt lấy một giỏ nấm tươi, để làm lễ vật tặng cho ông ngoại. Đến chiều tối
cô ta còn một việc cần phải làm, đó là cần phải chào tạm biệt các bạn nhỏ.
Cô bé đi đến chuồng gà. Cô gà mái vàng và gà mái đen
đang la hét ầm ỉ, giành nhau ăn sâu bọ.
“Sao đến giờ các bạn còn chưa về ổ?”
“Ngày mai sẽ có mưa, sâu bọ ở dưới mặt đất không có
chổ trú, đều bò hết lên cả, cánh của côn trùng đều thấm hơi nước, chỉ có thể
bay sát mặt đất, đây chính là cơ hội để chúng tôi kiếm mồi.” Gà mái vàng nói.
“Trước khi có mưa, trong ổ vừa ẩm thấp, vừa oi bức,
chúng tôi không muốn đi vào.” Gà mái đen tranh lời nói.
Ni Ni nói với các bạn gà: “Ngày mai tôi sẽ đi đến
nhà ông ngoại.”
Gà mái vàng và gà mái đen cùng hỏi: “Bạn đi rồi ai lại
nhặt trứng?”
“Tôi chỉ đi có một hôm thôi, rồi sẽ về.”
“Trời mưa đường trơn trợt, bạn đi đường phải cẩn thận!”
Ni Ni đi đến trong vườn, gặp chú mèo tinh nghịch
đang hắt hơi không ngừng, liên tục dùng lưỡi liếm vào lông, lại không ngừng uống
nước; còn chú chó đốm thì sao? Cũng lại là một bộ dạng buồn rũ, le ra cái lưỡi
dài, dùng chân trước moi cát đào hang. Hai bạn nhỏ này ngày thường, thường hay
hù doạ Ni Ni.
“Hai bạn sao vậy, bệnh rồi phải không?”
“Không có,” chú mèo tinh nghịch lúc lắc cái đầu, “trời
sắp có mưa, tôi cảm thấy trong mình nóng bức nên uống nhiều nước.”
“Tôi cũng thế,” chú chó đốm không ngừng đào hang
nói, “vì trên người của tôi không có tuyến mồ hôi, nên đành mở to mồm, le lưỡi
ra giải nhiệt.”
Ni Ni một tay vuốt ve cho mèo, một tay gãi lông cho
chó trong lòng cũng buồn thay cho họ.
Lúc này, từ trong chuồng ngựa vọng ra từng tràng, từng
tràng tiếng hí, Ni Ni vội vàng chạy đến.
“Bạn ngựa, bạn kêu gì vậy?”
Chú ngựa xoay qua xoay lại đứng không yên nói: “trời
sắp mưa, trong lòng tôi rất bồn chồn.”
Ni Ni vỗ vỗ đầu ngựa, an ủi vài câu liền đi thăm lão
ngưu chuồng kế bên, nhưng trong chuồng trâu trống trơn.
“Lão ngưu….”Ni Ni ngó vào khoảng không đồng ruộng
kêu to.
“Ừm, tôi đây!”
Đến bên hồ, Ni Ni nhìn thấy lão ngưu, ông ta đang
cúi đầu ăn cỏ.
“Sao ông vẫn còn ra đây ăn cỏ?” Cô ta chỉ vào cái bụng
tròn tròn của lão ngưu nói, “to rồi không cho ăn nữa.”
“Trời sắp mưa rồi, tôi phải ăn nhiều vào một chút.”
“Tại sao vậy?”
“Vì ăn cỏ sau khi mưa, bụng tôi sẽ bị bệnh.”
Ni Ni dắt lão ngưu đi về chuồng, lão ngưu vừa đi vừa
dừng lại gặm cỏ.
Vừa về đến nhà, hạt mưa bắt đầu rơi bộp bộp, trong
chốt lát, rừng cây, nhà cửa, ruộng vườn đều chìm trong màn nước mưa trắng xoá.
Lời chú Lạc Đà:
Giữa cuộc sống của thế giới động vật và môi trường tự nhiên, có mối quan hệ vô cùng mật thiết, rất nhiều động vật đều có kỹ năng nhận biết tự nhiên, là đồng hồ đo nắng mưa của cuộc sống. Trước khi có mưa, áp lực khí xuống thấp, độ ẩm của không khí tăng cao, nhiệt độ cũng gia tăng, các loài động vật đều có phản ứng khác nhau.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Rất cám ơn sự góp ý của bạn