Thai Hung VĂN VÕ BẤT SONG TOÀN - Ebookdich

VĂN VÕ BẤT SONG TOÀN

Thứ Sáu, 28 tháng 5, 2010

Huyện Dương Cốc mới đến một huyện lệnh, cả ngày cứ lầu bầu: “một nơi nhỏ thế này, nghèo thế này. Không có người đến kiện, món chấm mút được ở đâu có chứ? Lại không thể đem hội trường sửa thành cửa hàng bách hóa…..”
Sư gia đưa ra cách cho ông ta: “lão gia, Cảnh Dương Phong có thể là cái cây tiền……”
Huyện lệnh liền đích thân đi khảo sát.
Kiệu quan đi đến Cảnh Dương Phong.

Trên Cảnh Dương Phong, Sư gia chỉ vào một miếng đá to nói với huyện lệnh: “Võ Tòng ngủ ở miếng đá này, bị hổ gầm giật mình tỉnh giấc, có thể gọi nó là ‘Kinh Hổ Thạch’.”
Sư gia lại đem huyện lệnh dẫn đến dưới một cây thông “cành thông này bị Võ Tòng đánh gãy, chính là thay hổ bị một gậy, có thể gọi nó là ‘Thế Hổ Tùng’.”
Họ lại đến bên một hố cạn, Sư gia nói: “hố này là lúc đánh hổ lưu lại đấy, có thể đào sâu xuống, gọi là: ‘Bác Hổ Khang’.”
“Tuyệt tuyệt tuyệt!” Huyện lệnh cứ mãi gật gật: “có những danh mục hay này, thì dễ bán phiếu vào cửa thu tiền rồi.”
“Có điều,” Sư gia lại đề nghị, “hay nhất mời Võ Tòng đích thân viết thư lưu niệm, mới càng có giá trị.”
Thế là huyện lệnh liền viết thư, phái người phi ngựa chuyển về Lương Sơn.
Võ Tòng đọc thư rồi, đẩy ra mâm đầy vàng bạc của sứ giả dâng lên, nói: “sửa chửa lại Cảnh Dương Phong, bồi dưỡng nam tử hán, đây là việc tốt. Có điều, chữ của tôi sợ hù dọa du khách, hay là mời cao thủ khác vậy.”
“Đây vẫn không phải là bán tên tuổi của ngài mà?” Sứ giả khổ sở van nài, “ngài không viết tôi không thể báo cáo được.”
“Võ Tòng con người này trước giờ ăn mềm không ăn cứng…..nghĩ vội một cách, đi tìm Thánh Thủ Thư Sinh Tiêu Nhượng: “việc xãy ra không biết làm sao được, đành nhờ Tiêu huynh làm thay một lần vậy.”
Người khó không biết, người biết không khó.
Soạt soạt soạt soạt, Tiêu Nhượng bút đi rồng rắn, tự nhiên quá chừng.
“Cầm lấy đi” Võ Tòng đem những chữ lưu niệm này giao cho sứ giả.
“Những cái này huynh cầm đi.” Võ Tòng đem mâm vàng bạc giao cho Tiêu Nhượng.
Tiêu Nhượng nhìn thấy vàng bạc, có chút ngẩng người ra. Chữ viết thế này, Tiểu nhượng viết qua vô số, nhưng thù lao cao thế này lại là lần đầu tiên.
Chữ viết của Tiêu Nhượng cộng thêm tên tuổi của Võ Tòng, hợp tác chặt chẽ, trên gấm thêm hoa. Công trình sửa chữa mới Cảnh Dương Phong rất nhanh hoàn thành, Võ Tòng nhận lời mời tham gia lễ lớn khánh thành công trình.
Cô tiểu thư đưa đến cây kéo, Võ Tòng ở trong tràng tiếng vỗ tay cắt băng khánh thành, sau đó được mọi người quay quần, đi thăm lại nơi cũ.
Lên đến Phong Lai, chỉ thấy trên đá to khắc chữ, trên cành cây đứt treo tấm bảng, bên hầm đất dựng tấm bia.
Các du khách đang thưởng thức “Kinh Hổ Thạch”, “Thế Hổ Tùng”, “Bác Hổ Khang”, bất giác tới tấp ca ngợi tán thưởng.
Có người nói: “không hổ thẹn là anh hùng đã hổ, chữ này quá có sức!”
Có người nói: “chữ này có phong cách khác, có thể gọi là ‘Võ thể’.”
Có một vị rất chân thật, tìm đến giấy bút____đem giấy trãi ở trên “Kinh Hổ Thạch”, đem bút nhét vào trong tay Võ Tòng, “Võ quán chúng tôi sắp khai trương rồi, Võ anh hùng, xin kính thỉnh ngài đề cho một cái tên.”
“Việc này______” Việc này làm sao đây?
Lại cứ bình nào không mở là xách bình đó, lại có một vị đến cầu xin chữ. “Tôi là đồ đệ của anh ngài,” người này thấp nhỏ như Võ Đại Lang, mũ dạ tạp dề như nhau, “xin ngài vì ‘tiệm bánh hấp Võ gia’ của tôi viết cho một tấm bảng hiệu.”
Hòa Thượng cũng chen đến: “xin Võ anh hùng vì miếu Quan Đế viết cho bức hoành, a di đà Phật.”
Võ Tòng biết mình nói dối sẽ đỏ mặt, liền vội vàng kêu người đem đến rượu ngon “Tam Uyển Bất Quá Phong”, cứ uống đến mặt bắt đầu đỏ lên, bấy giờ mới nói với mọi người: “được thôi, đợi ta đi về yên ổn trong lòng viết cho mọi người.”
Võ Tòng ôm một cuộn giấy to quay về đến sơn trại.
Lần này buôn bán của Tiêu Nhượng tốt đến bận rộn túi bụi_____viết xong “Bánh Hấp Võ Gia”, “Miếu Quan Đế”, lại viết “Cẩu Bất Lý Bao Tử”, “Lão Quân Y”….
Võ Tòng vừa nhìn Tiêu Nhượng viết chữ, vừa suy nghĩ: “đề cho võ quán một cái tên gì đây?”
Tiêu Nhượng nói: “hai chữ ‘Vô Định’ thấy thế nào?”
“Ừ, có khí thế!”
Lúc Vô Địch võ quán mở quán, lại đến mời Võ Tòng đi tụ họp làm cho sôi nổi.
Võ Tòng lần này học thông minh rồi, dứt khoát đem Tiêu Nhượng dẫn theo, lại có người cầu xin chữ “Võ Thể” thì không còn sợ nữa.
Bức hoành to Vô Địch Võ Quán treo cao, tiếng pháo nổ vang.
Quán trưởng nghe nói Võ Tòng đến, vội vàng ra nghinh đón, vừa hành lễ, vừa khen không ngớt lời: “Võ anh hùng người mạnh chữ cứng, văn võ song toàn, thật là ít thấy……”
Nói đến trong lòng Tiêu Nhượng chua loét.
Võ Tòng được mời làm quán trưởng vinh dự của Vô Địch Võ Quán, trao tặng giấy mời làm việc tại chổ.
Đương nhiên, lại có rất nhiều người cầu xin viết chữ “Võ Thể”, lần này Võ Tòng có chuẩn bị trước…….
“Được, được, ngày mai giao hàng!”
Buổi tối, Võ Tòng đi uống rượu, Tiêu Nhượng ở khách điếm tranh thủ viết “Võ Thể”.
Viết xong “Ninh Ba Thang Đoàn”, “Vương Ma Tử Thái Đao”, lại bắt đầu viết “Vô Thống Nhĩ”……
Đến rồi một thiên thiên nữ hiệp, bên tóc mai cài một cành hoa đào.
Nữ hiệp chậm rãi hành lễ: “Võ anh hùng, Nhất Chi Đào đặc biệt đến thăm viếng.”
Tiêu Nhượng vội vàng lắc tay: “không, tôi không phải là…..”
“Hì, hì, đừng giấu mà,” Nhất Chi Đào xinh đẹp cười một cái: “em chưa nhìn thấy qua Võ Tòng, nhưng vẫn nhìn thấy qua chữ Võ Thể mà.” Cô ta chỉ chỉ vào “Vương Ma Tử Thái Đao” của Tiêu Nhương viết.

(hình 1)

Tiêu Nhượng cũng bối rối, ông ta quả thực không biết làm sao được: “người nói ta là Võ Tòng, thế thì tôi đành phải vậy thôi.”
Nhất Chi Đào mời “Võ anh hùng” cũng thay võ quán của họ đề tên, còn tham gia lễ lớn mở quán của ngày mai.
Đây có thể là thịnh tình khó cự tuyệt, Tiêu Nhượng không có cách gì không đồng ý.
Võ Tòng quá say mà trở về, ngủ say cả đêm, tỉnh dậy đã không còn thấy Tiêu Nhượng.
Quán trưởng Vô Địch vội vàng đến tố cáo: “Võ anh hùng, mau đi xem, lại xuất hiện một ‘Vô Song Võ Quán’, nói rõ muốn cùng chúng ta chia ra đầu mối!”
Võ Tòng vội vã rửa tay rửa mặt, liền theo cùng quán trưởng lên đường.

(hình 2)

Trước cửa Vô Song Võ Quán cũng là quàng lụa treo vải màu, thả phong pháo to.Nhưng quán viên đều là hồng nhan nữ tử tư thế hiên ngang hùng dũng.
Quán trưởng Vô Địch lên trước chất vấn: “các người tự xưng ‘Vô Song’, nào còn đem Vô Địch Võ Quán của chúng tôi để ở trong mắt chứ?”
Nhất Chi Đào bĩu môi nhạo lại: “các người tự xưng ‘Vô Địch’, chưa chắc thật là có bản lĩnh hơn người.”
“Là con la là con ngựa dắt ra đây dạo chơi”, Vô Địch quán trưởng vung tay một cái, “các đồ đệ, cùng họ từng từng chiêu!”
Vô Địch hán đối với Vô Song nữ.
Vòng thứ nhất, bất phân thắng bại.
Vòng thứ hai, mỗi bên một nữa.
Tiếp theo là so tài cấp quán trưởng. Vẫn là bên tám lạng bên nữa cân.
Tiếp tục, so cái gì đây?
“Chúng ta____” Vô Địch quán trưởng nhanh trí khôn, kéo Võ Tòng ra, “chúng tôi có Võ anh hùng tiếng tăm lừng lẫy làm quán trưởng vinh dự, các người có gì chứ?”
Nhất Chi Đào bĩu bĩu môi: “ha ha, hắn là Võ Tòng giả!”
Võ Tòng ngây người một cái: “sao thấy được?”
Nhất Chi Đào đưa qua bút và giấy: “ngươi ký một cái tên cho ta xem.”
Võ Tòng một bút một tranh viết ra, cố gắng viết đến thật đẹp.
“Đây là ‘Võ Thể’ sao?” Nhất Chi Đào kêu các đồ đệ đến xem, “rõ ràng là hàng giả!”
Nhất Chi Đào kéo Tiêu Nhượng ra: “quán trưởng vinh dự của chúng ta mới là Võ Tòng thật!”
Vô Địch quán trưởng cũng học theo Nhất Chi Đào bĩu bĩu môi nói: “chúng ta là hàng giả, không khác gì các ngươi chính là hàng thật.”
Ông ta hướng về Tiêu Nhượng ôm nắm tay một cái: “vàng thật không sợ lửa, muốn cùng các hạ lãnh giáo mấy chiêu.”
Thánh Thủ Thư Sinh này đành phải cũng bày ra tư thế tiếp chiêu rất không có trình độ.
Nhưng suy cho cùng không phải vàng thật…..
Tiêu Nhượng bị đánh đến không còn sức chống đở.
Sau cùng quán trưởng bay lên một chân, đem Tiêu Nhượng đá đến bay đi ra.
Võ Tòng vội vàng đón lấy Tiêu Nhượng. “Xin nhẹ tay cho.”
Trên đường quay về núi, chỉ nghe tiếng móng ngựa vang lên, không nghe tiếng người nói.
Hết cách, trong hàng thật chỉ pha một chút giả, cũng đã trở thành hàng giả rồi.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Rất cám ơn sự góp ý của bạn

Ebooks

15541471868 15541622158 anhchulacda" /> Ảnh Rượu trong nền văn hóa Trung Hoa Ảnh thủy hử hài hước 15541519566 Mai Mai Tuoi Muoi Ba con gau ngoc nghech chuheocucmichthanthuong Bia so tay an toan tre em anhtieulinhmieu for_hinhanh10"
 

Khach tham

DMCA