10/ÔNG M ẶT TRỜI
Thứ Sáu, 20 tháng 12, 2013
Lời của chú Lạc Đà:
Xuân phân là một trong 24 tiết âm lịch của nước
Trung Quốc. Do ánh sáng mặt trời chiếu từ bắc chí tuyến đến miền nam chí tuyến,
sau đó lại từ Nam chí tuyến đi về bắc chí tuyến, cho nên trong một năm ánh sáng
mặt trời có hai lần chiếu đến trên đường xích đạo. Lúc ánh sáng Mặt trời chiếu
trên đường xích đạo, các vùng đất trên địa cầu ngày đêm đều bằng nhau, trong
mùa xuân nên gọi là ngày Xuân phân, trong mùa thu thì gọi là ngày Thu phân.
*********
“Ò ó o – ò ó o,” Mặt trời còn chưa sáng tỏ, ông Gà
trong đầu thôn đã cất lên tiếng gáy.
Trong chuồng trâu, Lão Ngưu và Tiểu Ngưu đang ngon
giấc. Lão Ngưu vừa nghe tiếng gà gáy, đã trở mình đứng dậy, dùng lưỡi liếm vào
mình chú Tiểu Ngưu đang nằm bên cạnh, nói: “Tiểu Ngưu, mau thức dậy, hôm nay
ba dẫn con đi cày ruộng.”
Tiểu Ngưu nay đã lớn, còn chưa biết cày ruộng, nó đã
sớm mong đợi ngày này. Vừa nghe ba nói như thế, phấn chấn cả lên, tung
chân đá hậu về phía sau!
Thức ăn sáng của họ là một giỏ cỏ xanh mịn màng, Lão
Ngưu vừa ăn vừa nhấm nháp mùi vị, còn Tiểu Ngưu nóng lòng đi cày ruộng,
chỉ ăn chút ít, rồi thôi không ăn. Lão Ngưu nói: “cày ruộng là một công việc rất
mệt, con không ăn no, làm sao có sức kéo cày?”
Tiểu Ngưu nghe lời ba nói, ngoan ngoãn ăn thật nhiều
cỏ tươi vào. Nó vỗ vỗ vào cái bụng tròn nói: “ba rờ thử xem, to qúa. Lão Ngưu gật
đầu vừa ý. Ăn xong bữa sáng, trời đã sáng tỏ, Lão Ngưu và Tiểu Ngưu vui mừng đi
ra khỏi cửa.
Họ đi đến giữa ruộng nước, lúc này trên
núi cao phía đông vừa ló ra mặt ông mặt trời, đo đỏ, cười híp híp, đàn chim nhỏ vui mừng
ca hát ríu rít.
“Ba, hôm nay sao Ông mặt trời dậy sớm thế?”
“Vì hôm nay là ngày Xuân phân, một chút nữa thôi, mặt
trời sẽ mọc sớm hơn mọi ngày.”
“Sao lại gọi là ngày Xuân phân?” Tiểu Ngưu nghiêng đầu, nhíu mắt hỏi.
“Ngày Xuân phân chính là ngày bắt đầu của mùa xuân.”
“Vậy hôm nay là mùa xuân sao!”
“Đúng vậy, con nhìn xem bầu trời thật ấm áp làm sao!”
Vừa đi vừa nói, họ đã đi đến bờ ruộng. Lão Ngưu và
Tiểu Ngưu khoác lên mình chiếc cày, bắt đầu cày ruộng. Lão Ngưu đi phía trước,
Tiểu Ngưu đi phía sau, kéo cày đi từ đầu ruộng này, đi đến đầu ruộng kia, rồi
lại từ đầu ruộng kia kéo lại bên này, làm cho ruộng cày thật xốp, thật bằng, dẫm
lên mềm tựa như bông.
Cày xong hai canh giờ, Tiểu Ngưu ngước đầu nhìn lên,
Ông mặt trời đã ở trên đỉnh đầu, đang mỉm cười nhìn họ. Tiểu Ngưu cảm thấy thân
mình thật dễ chịu, cất cao đầu kéo cày.
Lại cày xong hai mãnh đất, Tiểu Ngưu mệt đến
không nhấc nổi chân, mồm luôn luôn thở dốc.
“Ba, chúng ta về thôi, con mệt rồi.”
“Không cần phải làm thêm chút nữa.”
“Ngày mai cày không được sao Ba?”
“Không được, ngày mai là việc của ngày mai, chúng ta
cần phải cày gấp, nếu không sẽ trễ nải thời gian của vụ mùa. Con mệt, thì lại
gốc cây nghĩ mệt một lát, đợi đến khi mặt trời lặn, chúng ta sẽ đi về nhà.”
Tiểu Ngưu ngước nhìn bầu trời, ông mặt trời đang chầm
chậm di chuyển về phía Tây.
“Ồ, ông mặt trời hôm nay sao mà đi chậm thế? Nếu
như là mùa đông, giờ này đã tối rồi.”
“Đúng thế, trong mùa đông, trời sáng muộn, tối
nhanh. Nhưng hôm nay là ngày Xuân phân, ban ngày và ban đêm đều dài ngắn bằng
nhau. Qua ngày này, ban ngày sẽ sáng sớm hơn, tối muộn hơn. Chúng ta cần phải
giúp mọi người làm việc nhiều hơn.” Lão Ngưu vừa cày vừa nói.
Đợi Lão Ngưu cày xong thêm một mãnh ruộng, ông mặt
trời đã khuất dần sau dãy núi phía Tây, khép lại khuôn mặt đỏ tươi cười.
Tiểu Ngưu ngó xung quanh nói lớn: “ông mặt trời, ngày mai gặp.”
Tiểu Ngưu ngó xung quanh nói lớn: “ông mặt trời, ngày mai gặp.”
Trên đường về nhà, Tiểu Ngưu đi phía trước, Lão Ngưu
đi phía sau, trên mình của họ còn khoác lên tấm khăn đỏ của chị mây chiều tặng
cho.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Rất cám ơn sự góp ý của bạn