11-TRỜI LẠNH PHẢI LÀM NHÀ
Thứ Năm, 10 tháng 5, 2007
Gió Bắc thổi suốt đêm, tuyết rơi cả một đêm.
Chú heo cục mịch nằm trong chăn, nghe tiếng gió thổi vù vù, nghe tiếng tuyết rơi lạo sạo trên đất.
"Trời lạnh rồi, phải đi giúp bác lừa dựng nhà thôi." Chú heo cục mịch lật mình lại, cất tiếng ngáy khò khò ngủ luôn.
Trở về tại mùa xuân năm rồi, lều cỏ cửa bác lừa đã bị xiêu vẹo nghiêng ngã. Gấu ngoan ngoãn nói: "cần phải giúp bác lừa dựng một căn nhà mới."
Chú heo cục mịch cũng nói: "cần phải giúp bác lừa dựng một căn nhà mới."
Nhưng mùa xuân quá đẹp, chú heo cục mịch và gấu ngoan ngoãn ngày ngày đi du xuân rồi đến ăn cơm dã ngoại. Mùa xuân đã qua rồi, căn nhà xiêu vẹo nghiêng ngã vẫn là xiêu vẹo nghiêng ngã.
Chớp mắt đã đến mùa hạ, căn lều cỏ của bác lừa đã mở ra rất nhiều lỗ thủng. Chú heo cục mịch và gấu ngoan ngoãn ban ngày bơi trong sông nhỏ, ban đêm lại phải đi nghe hội diễn âm nhạc của đàn côn trùng tổ chức. Lỗ thủng của căn lều cỏ càng ngày càng to, đã không thể che gió chắn mưa được rồi, chú heo cục mịch và gấu ngoan ngoãn lại nói: "như thế cũng hay, ở trong lều cỏ mát mẻ."
Mùa thu nói đến là đến, gió thu đem cả căn lều cỏ thổi bay khắp nơi đâu đâu đều có. Chú heo cục mịch và gấu ngoan ngoãn bận rộn từ biệt bạn bè đi ngũ đông và từ biệt bạn bè bay về phương nam, từ biệt hết cả mùa thu, sao mà bạn bè vừa đi, mùa đông đã đến rồi vậy?
Ngày hôm sau, trời vừa tảng sáng, chú heo cục mịch gõ cửa nhà gấu ngoan ngoãn: "trời lạnh rồi, mau thức dậy giúp bác lừa dựng nhà."
Gấu ngoan ngoãn cầm lấy cái rìu đi ra cửa. Hai người họ một chân sâu, một chân cạn đi trên tuyết rơi trên đất, đến trong rừng cây tìm kiếm cây gỗ dựng nhà.
Họ dễ dàng tìm được cây gỗ họ cần. Dưới một cây to, kề sát nơi cây khô, có mấy cây gỗ miệng kề miệng gác lên thành "hình chữ nhân" dựng đứng ở đó.
"Oa___" chú heo cục mịch vui mừng nói: "mấy cái cây này dùng để làm nhà thật tốt đây!"
Gấu ngoan ngoãn lại không vui như chú heo cục mịch: "cây là có rồi, nhưng chúng ta đem căn nhà dựng ở nơi nào đây?"
"Đương nhiên là bên hồ tốt hơn." Chu heo cục mịch từ sớm đã suy nghĩ rồi, "ở tại nơi đó, khi đói, bên hồ có cỏ xanh, khi khát, có nước hồ; Lúc tản bộ phong cảnh cũng đẹp."
Thưa này ào ào! Thưa này ào ào!
Chú heo cục mịch và gấu ngoan ngoãn đều là đại lực sĩ, họ vung vẫy cái rìu, dưới 2,3 nhát đã đem cây gỗ tháo xuống, còn bất ngờ phát hiện trên đất còn có một đống rơm lúa.
Hai người họ đem cây gỗ dời đến bên hồ, đem rơm lúa kéo đến bên hồ, leng keng bong bong dựng lên căn nhà.
Lúc mặt trời dâng lên một cách đo đỏ, bên hồ đã có một căn nhà nhỏ bền chắt ấm áp.
Chú heo cục mịch vừa thu dọn đồ nghề, vừa nói: "bác lừa không biết có bao nhiêu thích thú về căn nhà nhỏ này."
"Heo cục mịch, chúng ta không nên nói với bác lừa ngôi nhà nhỏ này là do hai chúng ta dựng nên, làm việc tốt không nên lưu danh!"
Chú heo cục mịch rất tán đồng ý kiến của gấu ngoan ngoãn, họ rất vui mừng đi đón bác lừa đến ở căn nhà mới.
Lúc này, từ trong rừng vang vọng ra tiếng khóc khàn khàn của bác lừa.
"Đây là bác lừa đang khóc đấy!" gấu ngoan ngoãn nói, "bác ấy tại sao lại khóc vậy?"
"Nhất định là tối hôm qua vừa gió thổi, vừa tuyết rơi, bác lừa ở trong căn lều nát bị lạnh, đương nhiên cũng rất đau lòng." Chú heo cục mịch tăng nhanh bước chân, "có điều, bác ấy rất nhanh sẽ vui trở lại, vì bác ấy bây giờ đã có một căn nhà mới rồi."
Lúc họ tìm đến bác lừa, một đàn động vật đang vậy chặt, cảnh sát trưởng mèo đen cũng đã đến.
Bác lừa đang hướng về cảnh sát trưởng mèo đen kể lể một cách rắc rối: "ngài biết, căn lều lúc trước tôi ở, đã rách nát rồi, không thể...."
"Xin nói điều chủ yếu." Cảnh sát trưởng mèo đen cắt ngang lời nói của bác lừa.
"Được được, nói chủ yếu thôi." Bác lừa lại bắt đầu nói, "mùa thu năm nay, tôi bỏ ra rất nhiều công sức, vào rừng sâu chọn ra mấy cây tốt nhất, lại từ nơi xa thồ về rơm lúa, đủ dùng cho cả mùa thu, dưới cái cây to này, dựng lên một cái lều cỏ, cái lều cỏ này....."
"Cái khác không cần nói nữa, chỉ nói quá trình sự việc." Cảnh sát trưởng mèo đen lại một lần nữa chặn ngang lời nói của bác lừa.
"Sáng sớm hôm nay, trời còn chưa sáng, như thường ngày, tôi đi ra ngoài chạy bộ, lúc trở về, lều cỏ của tôi đã không còn thấy nữa."
"Đây là do ai làm vậy? Việc này là thiếu đạo đức." gấu ngoan ngoãn nói với heo cục mịch.
Chú heo cục mịch không hiểu: "tại sao phải trộm lều cỏ của bác lừa vậy?"
Cảnh sát trưởng mèo đen hỏi: "bác lừa, ngài đi ra ngoài chạy bộ, đại khái mất hết khoảng bao nhiêu thời gian?"
Bác lừa chớp chớp đôi mắt: "đại khái mất khoảng 2, 3, 4 giờ."
Cảnh sát trưởng mèo đen gật gật đầu: "trong khoảng thời gian 2, 3 ,4 giờ, đã cướp đi một căn lều cỏ, có thể khẳng định, kẻ trộm không chỉ có 1, ít nhất là 2, có lẽ là 3, 4, 5, 6 tên."
Tiếp theo, cảnh sát trưởng mèo đen bắt đầu trinh sát hiện trường, nhưng tuyết rơi trên đất xung quanh cây to, khắp nơi là dấu chân những động vật đến xem cảnh náo nhiệt. Cảnh sát trưởng mèo đen nói: "hiện trường đã bị phá hỏng rồi, nếu như hiện trường được bảo vệ kỹ, dấu chân của kẽ trộm sẽ có thể lưu lại trên tuyết, như thế, ai là kẽ trộm thoáng nhìn là rõ."
"Bác lừa cũng thật là." Chú heo cục mịch nói, "không đem hiện trường bảo vệ tốt, thế này bắt không được kẽ trộm rồi."
"Có điều, tôi lại có phát hiện mới." Cảnh sát trưởng mèo đen khom lưng nhặt lấy một cọng rơm lúa, "bác lừa, lều cỏ của bác là dùng rơm lúa như thế này phải không?"
"Đúng vậy, là đều dùng rơm lúa thế này?"
Các người xem, kẽ trộm rất xảo quyệt, chúng nó muốn dùng rơm lúa quét sạch đi dấu chân của chúng, không ngờ lại lưu lại một con đường rơm lúa. Tôi nghĩ men theo nơi rơm lúa đi qua, sẽ có thể tìm đến kẽ trộm."
Cảnh sát trưởng mèo đen vì phân tích phán đoán của mình đắc ý đến hai con mắt phát sáng, ông ta bắt đầu men theo con đường quét của rơm lúa, heo cục mịch và gấu ngoan ngoãn cùng đi ở phía sau ông ta, một lòng muốn giúp ông ta bắt được kẽ trộm, từ lâu đã quên đi việc tìm bác lừa đi xem căn nhà mới.
Mọi người thẳng đến trước căn nhà nhỏ mới dựng bên hồ, nơi phía trước lại cũng không có đường quét của rơm lúa rồi.
"Suy đoán kẽ trộm chính là đang ở trong căn nhà này."
Cảnh sát trưởng mèo đen để cho mọi người ẩn nấp xong, ông ta nghiêng mình tựa ở bên cửa, hướng vào trong căn nhà la to: "mau ra đây, kẽ trộm, ta biết các ngươi đang ở bên trong."
"Này heo cục mịch!" gấu ngoan ngoãn nói nhỏ: "đây không phải là căn nhà chúng ta mới dựng cho bác lừa sao?"
"Đúng, hình như là."
Họ chạy đến bên mình của cảnh sát trưởng mèo đen, nói với ông ấy: "trong nhà không thể có trộm."
"Các ngươi làm sao biết? Đây là căn nhà của ai?"
"Đây...đây là căn nhà của bác lừa."
"Căn nhà của bác lừa?" Cảnh sát trưởng mèo đen hỏi bác lừa: "đây là căn nhà của ngài phải không?"
"Không, không phải, đây khẳng định không phải là căn nhà của tôi."
"Việc này là sao?" Cảnh sát trưởng mèo đen dán mắt vào chú heo cục mịch và gấu ngoan ngoãn.
"Đây...đây là căn nhà chúng tôi vừa mới dựng cho bác lừa."
"Ngài cảnh sát trưởng!" Bác lừa chỉ chỉ vào xà nhà, "mấy cây này là của tôi, là cây tôi dùng đậy lều cỏ."
"Ồ vậy sao?" Tròng mắt của cảnh sát trưởng mèo đen chuyển động xoay tròn, ông ta cảm thấy án tình phức tạp thêm.
"Ngài cảnh sát trưởng!" Bác lừa chỉ vào rơm lúa trên đỉnh nóc nhà, "rơm lúa trên nóc nhà là của tôi."
"Heo cục mịch, gấu ngoan ngoãn, các ngươi dùng cây gỗ và rơm lúa dựng ngôi nhà này là từ đâu đến?"
"Trong rừng cây, dưới một cây to...."
"Trời ạ!" Bác lừa kêu lên, " đó chính là lều cỏ của tôi."
"Cũng chính là nói, là các ngươi đem lều cỏ của bác lừa tháo ra."
"Trời chưa sáng, nhìn không rõ là lều cỏ, chúng tôi cho rằng mấy cái cây gác thành hình chữ nhân...."
Chú heo cục mịch nói tiếp theo lời nói của gấu ngoan ngoãn: "chúng tôi thật không muốn trộm gỗ và rơm lúa, chỉ là muốn dùng những cây gỗ và rơm lúa này dựng căn nhà mới cho bác lừa. Trời lạnh rồi, việc dựng nhà không thể lại kéo dài nữa."
Cảnh sát trưởng mèo đen ngẩng đầu cười lên mấy tiếng, nhởn nhơ đi qua đi lại, "tôi thấy vụ án hứng thú này chân tướng đã rõ: Heo cục mịch và gấu ngoan ngoãn tháo lều cỏ của bác lừa trong rừng cây, lại ở bên hồ dựng một căn nhà mới cho bác lừa. bác lừa, bác có thích căn nhà mới này không?"
Bác lừa gật gật đầu: "đương nhiên, căn nhà mới này so với lều cỏ càng chắc chắn, càng ấm áp, cũng càng đẹp."
Chú heo cục mịch nằm trong chăn, nghe tiếng gió thổi vù vù, nghe tiếng tuyết rơi lạo sạo trên đất.
"Trời lạnh rồi, phải đi giúp bác lừa dựng nhà thôi." Chú heo cục mịch lật mình lại, cất tiếng ngáy khò khò ngủ luôn.
Trở về tại mùa xuân năm rồi, lều cỏ cửa bác lừa đã bị xiêu vẹo nghiêng ngã. Gấu ngoan ngoãn nói: "cần phải giúp bác lừa dựng một căn nhà mới."
Chú heo cục mịch cũng nói: "cần phải giúp bác lừa dựng một căn nhà mới."
Nhưng mùa xuân quá đẹp, chú heo cục mịch và gấu ngoan ngoãn ngày ngày đi du xuân rồi đến ăn cơm dã ngoại. Mùa xuân đã qua rồi, căn nhà xiêu vẹo nghiêng ngã vẫn là xiêu vẹo nghiêng ngã.
Chớp mắt đã đến mùa hạ, căn lều cỏ của bác lừa đã mở ra rất nhiều lỗ thủng. Chú heo cục mịch và gấu ngoan ngoãn ban ngày bơi trong sông nhỏ, ban đêm lại phải đi nghe hội diễn âm nhạc của đàn côn trùng tổ chức. Lỗ thủng của căn lều cỏ càng ngày càng to, đã không thể che gió chắn mưa được rồi, chú heo cục mịch và gấu ngoan ngoãn lại nói: "như thế cũng hay, ở trong lều cỏ mát mẻ."
Mùa thu nói đến là đến, gió thu đem cả căn lều cỏ thổi bay khắp nơi đâu đâu đều có. Chú heo cục mịch và gấu ngoan ngoãn bận rộn từ biệt bạn bè đi ngũ đông và từ biệt bạn bè bay về phương nam, từ biệt hết cả mùa thu, sao mà bạn bè vừa đi, mùa đông đã đến rồi vậy?
Ngày hôm sau, trời vừa tảng sáng, chú heo cục mịch gõ cửa nhà gấu ngoan ngoãn: "trời lạnh rồi, mau thức dậy giúp bác lừa dựng nhà."
Gấu ngoan ngoãn cầm lấy cái rìu đi ra cửa. Hai người họ một chân sâu, một chân cạn đi trên tuyết rơi trên đất, đến trong rừng cây tìm kiếm cây gỗ dựng nhà.
Họ dễ dàng tìm được cây gỗ họ cần. Dưới một cây to, kề sát nơi cây khô, có mấy cây gỗ miệng kề miệng gác lên thành "hình chữ nhân" dựng đứng ở đó.
"Oa___" chú heo cục mịch vui mừng nói: "mấy cái cây này dùng để làm nhà thật tốt đây!"
Gấu ngoan ngoãn lại không vui như chú heo cục mịch: "cây là có rồi, nhưng chúng ta đem căn nhà dựng ở nơi nào đây?"
"Đương nhiên là bên hồ tốt hơn." Chu heo cục mịch từ sớm đã suy nghĩ rồi, "ở tại nơi đó, khi đói, bên hồ có cỏ xanh, khi khát, có nước hồ; Lúc tản bộ phong cảnh cũng đẹp."
Thưa này ào ào! Thưa này ào ào!
Chú heo cục mịch và gấu ngoan ngoãn đều là đại lực sĩ, họ vung vẫy cái rìu, dưới 2,3 nhát đã đem cây gỗ tháo xuống, còn bất ngờ phát hiện trên đất còn có một đống rơm lúa.
Hai người họ đem cây gỗ dời đến bên hồ, đem rơm lúa kéo đến bên hồ, leng keng bong bong dựng lên căn nhà.
Lúc mặt trời dâng lên một cách đo đỏ, bên hồ đã có một căn nhà nhỏ bền chắt ấm áp.
Chú heo cục mịch vừa thu dọn đồ nghề, vừa nói: "bác lừa không biết có bao nhiêu thích thú về căn nhà nhỏ này."
"Heo cục mịch, chúng ta không nên nói với bác lừa ngôi nhà nhỏ này là do hai chúng ta dựng nên, làm việc tốt không nên lưu danh!"
Chú heo cục mịch rất tán đồng ý kiến của gấu ngoan ngoãn, họ rất vui mừng đi đón bác lừa đến ở căn nhà mới.
Lúc này, từ trong rừng vang vọng ra tiếng khóc khàn khàn của bác lừa.
"Đây là bác lừa đang khóc đấy!" gấu ngoan ngoãn nói, "bác ấy tại sao lại khóc vậy?"
"Nhất định là tối hôm qua vừa gió thổi, vừa tuyết rơi, bác lừa ở trong căn lều nát bị lạnh, đương nhiên cũng rất đau lòng." Chú heo cục mịch tăng nhanh bước chân, "có điều, bác ấy rất nhanh sẽ vui trở lại, vì bác ấy bây giờ đã có một căn nhà mới rồi."
Lúc họ tìm đến bác lừa, một đàn động vật đang vậy chặt, cảnh sát trưởng mèo đen cũng đã đến.
Bác lừa đang hướng về cảnh sát trưởng mèo đen kể lể một cách rắc rối: "ngài biết, căn lều lúc trước tôi ở, đã rách nát rồi, không thể...."
"Xin nói điều chủ yếu." Cảnh sát trưởng mèo đen cắt ngang lời nói của bác lừa.
"Được được, nói chủ yếu thôi." Bác lừa lại bắt đầu nói, "mùa thu năm nay, tôi bỏ ra rất nhiều công sức, vào rừng sâu chọn ra mấy cây tốt nhất, lại từ nơi xa thồ về rơm lúa, đủ dùng cho cả mùa thu, dưới cái cây to này, dựng lên một cái lều cỏ, cái lều cỏ này....."
"Cái khác không cần nói nữa, chỉ nói quá trình sự việc." Cảnh sát trưởng mèo đen lại một lần nữa chặn ngang lời nói của bác lừa.
"Sáng sớm hôm nay, trời còn chưa sáng, như thường ngày, tôi đi ra ngoài chạy bộ, lúc trở về, lều cỏ của tôi đã không còn thấy nữa."
"Đây là do ai làm vậy? Việc này là thiếu đạo đức." gấu ngoan ngoãn nói với heo cục mịch.
Chú heo cục mịch không hiểu: "tại sao phải trộm lều cỏ của bác lừa vậy?"
Cảnh sát trưởng mèo đen hỏi: "bác lừa, ngài đi ra ngoài chạy bộ, đại khái mất hết khoảng bao nhiêu thời gian?"
Bác lừa chớp chớp đôi mắt: "đại khái mất khoảng 2, 3, 4 giờ."
Cảnh sát trưởng mèo đen gật gật đầu: "trong khoảng thời gian 2, 3 ,4 giờ, đã cướp đi một căn lều cỏ, có thể khẳng định, kẻ trộm không chỉ có 1, ít nhất là 2, có lẽ là 3, 4, 5, 6 tên."
Tiếp theo, cảnh sát trưởng mèo đen bắt đầu trinh sát hiện trường, nhưng tuyết rơi trên đất xung quanh cây to, khắp nơi là dấu chân những động vật đến xem cảnh náo nhiệt. Cảnh sát trưởng mèo đen nói: "hiện trường đã bị phá hỏng rồi, nếu như hiện trường được bảo vệ kỹ, dấu chân của kẽ trộm sẽ có thể lưu lại trên tuyết, như thế, ai là kẽ trộm thoáng nhìn là rõ."
"Bác lừa cũng thật là." Chú heo cục mịch nói, "không đem hiện trường bảo vệ tốt, thế này bắt không được kẽ trộm rồi."
"Có điều, tôi lại có phát hiện mới." Cảnh sát trưởng mèo đen khom lưng nhặt lấy một cọng rơm lúa, "bác lừa, lều cỏ của bác là dùng rơm lúa như thế này phải không?"
"Đúng vậy, là đều dùng rơm lúa thế này?"
Các người xem, kẽ trộm rất xảo quyệt, chúng nó muốn dùng rơm lúa quét sạch đi dấu chân của chúng, không ngờ lại lưu lại một con đường rơm lúa. Tôi nghĩ men theo nơi rơm lúa đi qua, sẽ có thể tìm đến kẽ trộm."
Cảnh sát trưởng mèo đen vì phân tích phán đoán của mình đắc ý đến hai con mắt phát sáng, ông ta bắt đầu men theo con đường quét của rơm lúa, heo cục mịch và gấu ngoan ngoãn cùng đi ở phía sau ông ta, một lòng muốn giúp ông ta bắt được kẽ trộm, từ lâu đã quên đi việc tìm bác lừa đi xem căn nhà mới.
Mọi người thẳng đến trước căn nhà nhỏ mới dựng bên hồ, nơi phía trước lại cũng không có đường quét của rơm lúa rồi.
"Suy đoán kẽ trộm chính là đang ở trong căn nhà này."
Cảnh sát trưởng mèo đen để cho mọi người ẩn nấp xong, ông ta nghiêng mình tựa ở bên cửa, hướng vào trong căn nhà la to: "mau ra đây, kẽ trộm, ta biết các ngươi đang ở bên trong."
"Này heo cục mịch!" gấu ngoan ngoãn nói nhỏ: "đây không phải là căn nhà chúng ta mới dựng cho bác lừa sao?"
"Đúng, hình như là."
Họ chạy đến bên mình của cảnh sát trưởng mèo đen, nói với ông ấy: "trong nhà không thể có trộm."
"Các ngươi làm sao biết? Đây là căn nhà của ai?"
"Đây...đây là căn nhà của bác lừa."
"Căn nhà của bác lừa?" Cảnh sát trưởng mèo đen hỏi bác lừa: "đây là căn nhà của ngài phải không?"
"Không, không phải, đây khẳng định không phải là căn nhà của tôi."
"Việc này là sao?" Cảnh sát trưởng mèo đen dán mắt vào chú heo cục mịch và gấu ngoan ngoãn.
"Đây...đây là căn nhà chúng tôi vừa mới dựng cho bác lừa."
"Ngài cảnh sát trưởng!" Bác lừa chỉ chỉ vào xà nhà, "mấy cây này là của tôi, là cây tôi dùng đậy lều cỏ."
"Ồ vậy sao?" Tròng mắt của cảnh sát trưởng mèo đen chuyển động xoay tròn, ông ta cảm thấy án tình phức tạp thêm.
"Ngài cảnh sát trưởng!" Bác lừa chỉ vào rơm lúa trên đỉnh nóc nhà, "rơm lúa trên nóc nhà là của tôi."
"Heo cục mịch, gấu ngoan ngoãn, các ngươi dùng cây gỗ và rơm lúa dựng ngôi nhà này là từ đâu đến?"
"Trong rừng cây, dưới một cây to...."
"Trời ạ!" Bác lừa kêu lên, " đó chính là lều cỏ của tôi."
"Cũng chính là nói, là các ngươi đem lều cỏ của bác lừa tháo ra."
"Trời chưa sáng, nhìn không rõ là lều cỏ, chúng tôi cho rằng mấy cái cây gác thành hình chữ nhân...."
Chú heo cục mịch nói tiếp theo lời nói của gấu ngoan ngoãn: "chúng tôi thật không muốn trộm gỗ và rơm lúa, chỉ là muốn dùng những cây gỗ và rơm lúa này dựng căn nhà mới cho bác lừa. Trời lạnh rồi, việc dựng nhà không thể lại kéo dài nữa."
Cảnh sát trưởng mèo đen ngẩng đầu cười lên mấy tiếng, nhởn nhơ đi qua đi lại, "tôi thấy vụ án hứng thú này chân tướng đã rõ: Heo cục mịch và gấu ngoan ngoãn tháo lều cỏ của bác lừa trong rừng cây, lại ở bên hồ dựng một căn nhà mới cho bác lừa. bác lừa, bác có thích căn nhà mới này không?"
Bác lừa gật gật đầu: "đương nhiên, căn nhà mới này so với lều cỏ càng chắc chắn, càng ấm áp, cũng càng đẹp."
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Rất cám ơn sự góp ý của bạn