“BỐI ĐA PHẦN” VÀ “MỘNG LỘ”(NKNS3)
Thứ Sáu, 4 tháng 5, 2007
Thứ Sáu ngày 25 tháng 6 , bầu trời có mưa nhỏ.
Ngày mai đã khởi hành rồi, Má cũng phải đi công tác vài hôm, tham gia Hội nghị thường niên biên tập mỹ thuật mỗi năm một lần của nhà xuất bản thiếu niên nhi đồng toàn quốc. Tôi đi rồi, Má cũng đi rồi, “Bối Đa Phần” và “Mộng Lộ”làm sao đây? Xem nào, “Bối Đa Phần là một con chó, có một nhúm lông dài mọc từ trên đỉnh đầu xuống đến tai, khi ngẩng đầu lên, liền hất nhúm lông này vung lên. Má tôi nói động tác này giống như Bối Đa Phần nhà âm nhạc giàu tình cảm. “Mộng Lộ” là một con Mèo đẹp, Má nói nó giống như là đại minh tinh Mộng Lộ của Holywood.
Tôi bắt đầu nghĩ , đem “Bối Đa Phần” và “Mộng Lộ” gởi nuôi tại nhà ai bây giờ? Đầu tiên tôi nghĩ đến người bạn thân nhất của tôi Lỗ Phì Phì. Song, anh chàng này kể từ khi chia tay sau khi thi xong cho đến nay, đã mất tin tức giống như người ẩn thân vậy, ngay cả điện thoại cũng không có, nhất định anh chàng này ở trong nhà nếu không lên mạng thì cũng ngũ đây. Anh này khi ngũ thì dù có tiếng sấm đánh bên tai cũng không thức, khi đã lên mạng dù trời có đổ xuống không phải là việc của anh ta. Không được, đây là hai vật quý của Má sao có thể giao cho người này vừa là con sâu mạng vừa là con sâu ngũ ? “Bối Đa Phần” và “Mộng Lộ”sẽ bị hắn bỏ đói chết thôi.
Tiếp theo tôi nghĩ đến hai người bạn tâm giao của tôi Cổ Long Phi và Tinh Đậu Đậu. Hai anh chàng này, không phải là con sâu mạng, cũng không phải là con sâu ngũ, nhưng bọn họ là những kẽ ham chơi, khi chơi là chơi đủ trò. “Bối Đa Phần” và “Mộng Lộ” khi vào trong tay họ, sẽ bị họ đem ra làm trò đùa đến chết mới thôi.
Xem ra, những người bạn này của tôi không thể hy vọng rồi. Lại nghĩ đến họ hàng của tôi vậy. Ngoài Ba và má ra, quê nhà của ba ở ngoại ô, anh chị em đều ở trong thành phố này, ông nội tuổi đã cao, trong nhà đang nuôi một con Mèo, không thể làm tăng thêm sự buồn phiền cho những người này. Cậu thì bận rộn với cộng việc kinh doanh, trong nhà giống như nhà khách vậy, chỉ có buổi tối mới quay về ngũ, người lo chưa xong lấy đâu mà chăm sóc chó với mèo? Nhà của dì rất lý tưởng đây, người em gái họ kém tôi một tháng tuổi Nghêu Thi Kỳ, sau khi thi tốt nghiệp, hiện nay đang ở nhàn rỗi ở nhà, để cô ấy chăm sóc không tốt hơn sao.
Nhờ cô ấy vậy, nhưng hay là tôi nên gọi điện thoại trước cho cô ta để xem sao.
“ Em họ____”
Tôi từ trước đến giờ đối với cô ấy cứ gọi tên xưng hô , hôm nay có việc nhờ cô ấy miệng cứ ngại ngùng làm sao.
“ Anh họ phải không, anh lại có quỷ kế gì đây?
Nghêu Thi Kỳ bên đầu kia điện thoại khát với tính cách thường ngày, cô ấy chưa bao giờ gọi tôi là anh họ.
Tôi đem việc tôi nhờ cô ấy, nói nhỏ nhẹ cho cô ấy nghe . Còn chưa nghe tôi nói dứt lời, Nghêu Thi Kỳ đã cất lên tiếng nói lãnh lót bên kia đầu dây điện thoại.
“ Trước mặt tôi đừng có nhắc đến “Bối Đa Phần” và “Mộng Lộ” của nhà các anh, tôi chỉ cần nghĩ đến chúng nó thì trên người đã nổi da gà. Mỗi lần đến nhà các anh, cái con “Bối Đa Phần”cứ nhè tôi mà hắt hơi, con “Mộng Lộ” càng đáng ghét, nó cứ dùng ánh mắt căm thù chăm chăm ngó tôi, cặp mắt phát ra ánh sáng màu xanh……”
“ Nghêu Thi Kỳ !” Tôi không kìm được sự nhẫn nại, nói lớn lên, “ Mi sao mà lắm lời thế? Hỏi một câu, bây giờ mi có giúp ta không ?”
“ Cứ xem như tôi không giúp anh, thì cũng có người giúp anh !” Nghêu Thi Kỳ giọng chua như dấm, “ Sao anh không tìm Nhiễm Đông Dương giúp anh?”
Kỳ lạ! Nghêu Thi Kỳ không quen biết Nhiễm Đông Dương, cô ta sao lại biết Nhiễm Đông Dương ? Lặng người suy nghĩ thật lâu, thật là Nghêu Thi Kỳ đã nhắc nhỡ tôi, tại sao tôi lại không nghĩ đến Nhiễm Đông Dương vậy cà.
Tôi lập tức gọi ngay điện thoại cho Nhiễm Đông Dương. Nhiễm Đông Dương cũng cất lên tiếng nói lãnh lót bên đầu dây bên kia, tôi cho rằng trên người của cô ấy cũng đang nổi da gà.
“Hay quá, tôi đang muốn đến nhà các anh mượn ‘Bối Đa Phần’ và ‘Mộng Lộ’ về nuôi đây….”
Tôi cũng đang quá vui đây, cuối cùng rồi tôi cũng có thể gởi “Bối Đa Phần” và “Mộng Lộ” gởi nuôi tại nhà người đáng tin cậy rồi . Đối với Nhiễm Đông Dương tôi thật yên tâm.
“ Nhưng…..”
Tôi vừa nghe từ ngày của Nhiễm Đông Dương vọng đến, trong lòng thật căng thẳng, tôi cho rằng cô ấy đã đổi ý.
“ Chúng ta cần có điều kiện trao đổi, tôi đang sưu tập tem, anh đi xe tới Tây Tạng, mỗi khi đến một nơi, anh sẽ gởi cho tôi một tấm bưu thiếp, như thế không hay sao!”
Thật đúng là phiền, con gái thật là lắm chuyện. Nhưng nghĩ đi nghĩ lại “Bối Đa Phần” và “Mộng Lộ” có thể ở tại một nơi đáng tin sống một khoản thời gian, tôi liền nhanh chóng đáp ứng điều kiện trao đổi của Nhiễm Đông Dương.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Rất cám ơn sự góp ý của bạn