Thai Hung 14- HEO CỤC MỊCH GIẢM ỐM - Ebookdich

14- HEO CỤC MỊCH GIẢM ỐM

Thứ Ba, 22 tháng 5, 2007

Mèo meo meo mấy ngày này đang xem một quyển sách y học, trong sách nói thân hình mập, rất có thể sẽ dẫn đến bịnh tim. Cô ấy lập tức nghĩ đến chú heo cục mịch, "anh ta không phải rất mập sao? Việc này rất dễ mắt phải bệnh tim, ta phải đi nói với anh ta."
Mèo meo meo là một người tính hấp tấp, trong lòng bỏ không được việc này, cô ấy hùng hùng hổ hổ chạy đến căn nhà dưa hấu của heo cục mịch, lay tỉnh chú heo cục mịch đang ngũ say.
" Mau dậy đi, mau dậy đi, bạn có biết bạn sẽ bị bệnh tim không?"
Chú heo cục mịch thoáng chốc ngồi dậy, gắng sức mở mắt ra, " ai bị bệnh tim vậy?"
"Ây da, bạn mắc phải bệnh tim."
Chú heo cục mịch lại nằm xuống: "tôi khoẻ mà, đâu có bệnh tim gì?"
Mèo meo meo lại kéo anh ta dậy: "tôi đọc trong sách đấy, thân hình mập, sẽ có thể mắc bệnh tim, mắc bệnh tim rất dễ chết đấy."
"Thật không?" Chú heo cục mịch lại ngồi dậy, anh ta sợ mắc bệnh tim, cũng sợ chết, "mèo meo meo tôi không muốn mắc bệnh, tôi không muốn chết."
"Bạn đừng lo lắng." Mèo meo meo đeo lên cặp mắt kiếng, lúc cô ấy đọc sách vẫn là phải đeo mắt kiếng, cho dù cô ấy không có cận thị. Để tôi đọc xem trong sách viết thế nào."
Mèo meo meo đọc qua mấy trang sách từng chữ từng câu, rồi khép sách lại, "trong sách nói ra mấy cách giảm ốm, bạn nghe cho kỹ.
Chú heo cục mịch dựng đứng hai cái tai vốn đang cúp xuống.
"Cách thứ nhất, mỗi ngày chỉ uống nước, không ăn cơm."
"Á!" bụng của heo cục mịch lập tức vang lên tiếng kêu "cục, cục". Anh ta việc gì đều có thể chịu đựng, duy nhất không thể chịu đựng chính là đói.
"Có thể ăn cơm, không uống nước được không?"
"Nói bậy!" Mèo meo meo tức giận lấy cặp mắt kíêng xuống, cất tiếng nói lãnh lót, "bạn muốn mắc bệnh tim phải không?"
Chú heo cục mịch bịt cái tai lại: "được được được chỉ uống nước, không ăn cơm."
"Như vậy mới đúng." Mèo meo meo lại đeo lên cặp mắt kiếng: "cách thứ hai, phải vận động nhiều."
"Vận động, như thế nào là thể dục?"
"Thì phải chạy giống như chó mênh mông, nhảy như thỏ trắng, mà còn phải chạy không ngừng, nhảy không nghỉ."
"Cái gì, không ăn cơm, còn phải chạy không ngừng, nhảy không nghĩ?" Chú heo cục mịch bốn chân mềm nhũng, có thể ăn no rồi lại chạy lại nhảy được không?"
"Nói bậy!" Mèo meo meo lại một lần nữa tức giận gở cặp mắt kiếng xuống, cất tiếng nói lãnh lót, "bạn muốn mắc bệnh tim chết đi phải không?"
"Được được được, làm theo lời nói của bạn, không ăn cơm, vận động nhiều."
"Như thế mới đúng." Mèo meo meo lại đeo cặp mắt kiếng lên, "cách thứ ba, phải ngũ ít, động não nhiều."
Chú heo cục mịch nghe xong, ngay đến sức lực nói chuyện cũng không còn nữa, chỉ cảm thấy hai mắt tối sầm, trong đầu trống trơn. Chú heo cục mịch lần này rất nghe lời, không có tiếng nói lại, mèo meo meo gật gật đầu vừa ý, " chỉ cần bạn có lòng tin, có quyết tâm, kiên trì thời gian dài, bạn sẽ thướt tha trở lại."
Chú heo cục mịch rã rời nói: "cám ơn bạn quan tâm tôi."
"Đây là việc đáng làm, chúng ta là bạn tốt của nhau mà."
Mèo meo meo kẹp sách trở về nhà.
Hôm sau, gà trống vừa gáy hiệp thứ nhất, mèo meo meo đã gõ cửa nhà của heo cục mịch: "heo cục mịch không nên ngũ dậy muộn, phải có lòng tin, phải có quyết tâm."
Sớm thế này đã phải rời khỏi chăn ấm, chú heo cục mịch một ngàn lần không vui, một vạn lần không muốn, nhưng anh ta không thể phụ lòng tốt của mèo meo meo, miễn cưỡng rời khỏi giường.
Mèo meo meo liên tục thúc giục nói: "mau đi vận động, mau đi vận động!"
"Tôi có thể ăn một chút gì đó rồi đi vận động được không?"
"Không được!"
Mèo meo meo trả lời rất dứt khoát.
Chú heo cục mịch đành để bụng không, khi thì học chó chạy, khi thì học thỏ nhảy, chạy chạy nhảy nhảy, chạy chạy nhảy nhảy, làm cho chú heo cục mịch mệt đến đứt hơi. Anh ta vừa muốn ngừng lại uống nước, mèo meo meo đã xuất hiện trước mặt anh ta: "không cho phép trốn tránh khó nhọc!"
Chú heo cục mịch đành phải cắn răng chạy, nhảy, cứ như thế vận động đến trời sáng ra.
Mèo meo meo cuối cùng cũng đồng ý cho heo cục mịch có thể dừng lại uống nước. Chú heo cục mịch đói đến sức lực để đứng cũng không còn nữa, khó khăn lắm anh ta mới vào được trong nhà bếp, giở nắp nồi cơm, bên trong đang có mấy cái bánh bao vừa trắng vừa to. Heo cục mịch vừa muốn cầm lấy, một tiếng "ầm" vang lên, nắp nồi đã đậy lại, mèo meo meo lại xuất hiện.
"Trong sách không phải đã nói với bạn, chỉ uống nước, không ăn cơm sao?"
"Không ăn cơm, nằm xuống nghĩ một chút được không?"
Chú heo cục mịch vừa mới nằm xuống, mèo meo meo lại nói: "bây giờ thân thể của bạn có thể nghĩ ngơi, cái đầu bạn lại không thể nghĩ ngơi, mau, mau, mau nghĩ đến vấn đề gì đi."
Chú heo cục mịch rất nghe lời suy nghĩ ra vấn đề, đang nghĩ đang nghĩ, bên mép miệng đã chảy nước miếng ra róc rách, tất cả vấn đề anh ta nghĩ, đều là có liên quan đến ăn.
Chú heo cục mịch cuối cùng cũng đã ốm, bạn nhìn bộ dáng anh ta hiện tại: thân hình giống trái bí đao to, ốm đến giống một cái túi lép xẹp, đầu xương vai và xương sườn ngực cũng thấp thoáng thấy được. Thay đổi lớn nhất là cái mặt dài của anh ta, trên mặt chỉ còn lại một lớp da, đôi mắt vốn là lún vào trong thịt bây giờ lồi ra, giống hai cái chuông đồng. Cái mũi của anh ta tỏ ra càng lớn hơn, cái miệng hình như càng nhọn hơn.
Mèo meo meo rất vui, cô ấy nhìn quanh mình heo cục mịch: "A, đã ốm nhiều rồi, bạn sẽ không thể mắc bệnh tim nữa."
Đang nói, gà mẹ và vịt mẹ dẫn đàn con của họ đến thăm heo cục mịch.
"Chú heo cục mịch có nhà không?"
Họ vừa gặp heo cục mịch, đàn gà con hết hồn kêu "ríu rít", đàn vịt con hoảng sợ kêu "cạc cạc"
"Đây là quái vật ở đâu chui ra vậy?"
Gà mẹ và vịt mẹ đều hỏi như thế.
Mèo meo meo rất kinh ngạc nói: "các bạn không quen sao? Đây là heo cục mịch mà!"
"Ây da da, heo cục mịch mới mấy ngày không gặp, bạn sao lại ốm thế này, có bệnh phải không?"
"Tôi....không có bệnh, tôi giảm ốm đấy!"
Gà mẹ kinh sợ kêu lên: "việc gì bạn phải giảm ốm? Đối với một con heo mà nói, bạn thật không nên giảm ốm!"
"Đúng vậy!" Vịt mẹ cũng nói, "heo thì phải có dáng của heo, hình dáng của bạn bây giờ, có còn gọi là heo không?"
Mèo meo meo không bình tĩnh nghe những lời nói lải nhải, cô ấy cướp lời nói: "các bạn biết gì? Tôi dùng công thức trong sách tính toán thể trọng tiêu chuẩn tính toán cho heo cục mịch, anh ta quá tải rất nhiều, không giảm ốm là rất nguy hiểm!"
"Nhưng, heo cục mịch sao mà giảm ốm đến khó coi thế này?"
Thỏ trắng chị vừa nhảy vào cửa tỏ vẻ có nhiều điều nghi hoặc không dứt.
"Đúng vậy, xấu quá đi."
Mọi người đồng cảm thấy.
Mèo meo meo cũng không thể không thừa nhận sự thật này: "trong sách rõ ràng viết sau khi giảm ốm thay đổi rất đẹp mà. việc này là sao đây? Ta phải xem lại sách."
Mèo meo meo cầm lên cuốn sách nói về giảm ốm, xem rồi lại xem, không sai, trong sách viết rất rõ. Nhưng, nhưng, đây là một cuốn sách viết cho người giảm ốm, mà công thức tính toán trọng lượng cơ thể của người và heo không giống nhau. Yo, thì ra không phải sách sai, là mèo meo meo dùng sai chổ nội dung trong sách.
"Xin lỗi bạn heo cục mịch, đáng trách tôi đọc sách không cẩn thận, hại bạn......"
Mèo meo meo buồn rầu nói không hết câu.
"Đừng buồn." Chú heo cục mịch không có chút gì tức giận, ngược lại còn an ủi mèo meo meo "nói không chừng đây còn là việc tốt đấy!"
"Việc tốt?"
Mọi người không hiểu lời nói của heo cục mịch.
"Lần giảm ốm này, làm cho tôi hiểu một đạo lý: chỉ cần có quyết tâm, việc gì đều có thể làm đến thành công, vì vụ như tôi, không phải từ heo mập biến thành heo ốm rồi sao?"
Mèo meo meo bị anh ta trêu chọc vui lên, cô ấy vì heo cục mịch nấu một nồi cơm to, còn vì anh ta nấu chín 2 trái bí đỏ, cô ấy chỉ mong heo cục mịch trong chốt lát lại mập trở lại.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Rất cám ơn sự góp ý của bạn

Ebooks

15541471868 15541622158 anhchulacda" /> Ảnh Rượu trong nền văn hóa Trung Hoa Ảnh thủy hử hài hước 15541519566 Mai Mai Tuoi Muoi Ba con gau ngoc nghech chuheocucmichthanthuong Bia so tay an toan tre em anhtieulinhmieu for_hinhanh10"
 

Khach tham

DMCA