24-QUÀ TẶNG CỦA BÀ NGOẠI GÀ
Chủ Nhật, 13 tháng 5, 2007
Tân nương heo xảo xảo về nhà mẹ đã ba hôm rồi, hôm nay, heo cục mịch sẽ đón cô ấy về lại thôn trang Hạnh Phúc.
Trời còn chưa sáng, heo cục mịch đã thức dậy nhóm lửa, nhào bột, hấp xong một nồi bánh bao to màu trắng tinh, chuẩn bị đem đi tặng cho mẹ của Heo xảo xảo mẹ vợ của anh ta, đây là lúc sắp đi heo xảo xảo có dặn qua.
Heo cục mịch lấy bánh bao đã hấp chín xếp đầy trong bao tải, vác lên trên lưng đi ra cửa. Vừa nghĩ đến sắp gặp được Heo xảo xảo yêu dấu của anh ta, trong lòng heo cục mịch vui mừng hớn hở, cứ như muốn ca hát.
“Do, rê, mi, fa, sol, la, si !”
“Ô, chúng tôi đến đây!”
Bảy chú gà con___gà do, gà rê, gà mi, gà fa, gà sol, gà la, gà si, không biết từ nơi nào chui ra, vui mừng lắc lư chạy về phía anh ta.
“Ôi!” Heo cục mịch che mắt lại, để cái mông ngồi bệt trên đất, “ lại có việc phiền phức rồi.”
“Anh heo cục mịch, anh đi đâu vậy?”
“Anh đi đón Heo xảo xảo.”
“Ồ, tân lang đón tân nương!” đàn gà con còn vui hơn heo cục mịch, “đi đón tân nương sẽ đi qua nhà bà ngoại chúng em phải không?”
Bảy chú gà con như viên kẹo dính dính: “giúp chúng em mang đi cho bà ngoại một chút quà, vẫn có thể được mà?”
Heo cục mịch muốn nhanh chóng thoát thân, anh ta ra hạn cho bảy chú gà con, trong vòng 5 phút mang quà đến trong tay anh ta. Bảy chú gà con sải chân chạy đi, không đến 5 phút, đều ngậm quà tặng chạy đến. Chúng nó đem quà tặng cho bà ngoại để trước mặt heo cục mịch: 1 con sâu xanh, 1 viên đá nhỏ năm màu, 1 đoá hoa nhỏ màu xanh, 1 dây nơ màu đỏ, 1 tờ giấy gói kẹo trong suốt, 1 cái chuông đồng nhỏ, còn có 1 cái lông mượt dày, không biết là từ trên người của ai trong bọn họ rớt ra.
Heo cục mịch cười khặc khặc: “đây xem như là qùa tặng sao?”
“Đương nhiên là quà tặng!” Đàn gà con kêu ríu ra ríu rít bên tai heo cục mịch, “những vật này là chúng tôi thích nhất thích nhất!”
“Được, được!” Heo cục mịch đem quà tặng của đàn gà con cẩn thận để bên trong một cái hộp nhỏ, “anh nhất định đem quà tặng của các em, giao cho bà ngoại của các em.”
Đến cửa nhà bà ngoại gà, heo cục mịch gõ cửa ầm ầm: “bà ngoại gà, tôi đem quà tặng cho bà đến đây!”
Bà ngoại gà mở cửa, vừa nhìn đã nhìn thấy bao tải to của heo cục mịch đang vác trên lưng: “ây da da, heo cục mịch, cháu đến chơi là được rồi, còn mang vác nhiều lễ vật làm chi vậy?”
Heo cục mịch ngơ ngác nói: “không phải….là….”
Không cho phép anh ta có nhiều lời giải thích, bà ngoại gà vội vàng đón anh ta vào cửa, dẫn anh ta đến trước một cái hũ to, còn nói: “lần này, bà ngoại gà nhận lễ vật của anh đem đến. Lần sau, không cho phép lại mang nhiều lễ vật đến , có nghe không?”
Heo cục mịch khóc cười không được: “đây….đây….”
“Không cần nói nữa, không cần nói nữa, ý của cháu, bà ngoại đã hiểu, hiểu rồi!”
Heo cục mịch đành phải thôi không nói nữa. Anh ta đem cái hộp đựng quà tặng của đàn gà con bê đến trước mặt của bà ngoại gà: “đây là quà của các cháu ngoại gà của bà, gà do, gà rê, gà mi, gà fa, gà sol, gà la, gà si tặng cho bà.
Bà ngoại gà mở cái hộp, lấy ra từng món từng món quà tặng của bảy chú gà con xem qua, liên tục cười “ha ha” nói : “nói với các cháu ngoại của tôi, quà tặng của chúng, tôi rất thích.”
Nhìn thấy bà ngoại gà vui như thế, heo cục mịch cũng thấy vui. Anh ta nghĩ cần phải nói chút gì đó, cho bà ngoại gà thêm vui.
“Do, rê,mi, fa, sol, la, si bảy chú gà con, chú nào cũng dễ thương.”
Bà ngoại gà quả nhiên càng thêm vui: “do, rê, mi, fa, sol, la, si bảy con gà con từng đứa từng đứa đều dễ thương.”
Bà ngoại gà run rẫy đi đến trước mặt của heo cục mịch: “Heo cục mịch, bà cũng có quà tặng nhờ cháu mang về cho các cháu ngoại của bà.”
Bà ngoại gà lấy sức mổ lên trên mặt của heo cục mịch một cái, làm cho chú heo cục mịch kêu oai oái: “bà ngoại gà, sao bà lại mổ cháu?”
“Ôi chao, heo cục mịch, cháu thật là ngốc, lẽ nào cháu không có chút gì cảm thấy đây là hôn sao?” Bà ngoại gà nhìn bộ dáng nhe răng hé miệng của heo cục mịch, cảm thấy rất kinh ngạc. “ Bà muốn nhờ cháu mang về cho mỗi đứa cháu của bà, một cái hôn. Vừa rồi cái hônđó là cho gà do.”
Heo cục mịch đã sắp khóc: “Nói như vậy, bà còn phải mổ cháu 6 cái nữa sao?”
“Không phải mổ 6 cái, là ‘hôn’ 6 cái.”
Bà ngoại gà nói một cách đứng đắn.
Heo cục mịch cắn chặt răng, nhắm mắt lại, đem cái mặt mập mập thò đến để cho bà ngoại gà “hôn”.
Bà ngoại gà bê khuôn mặt của heo cục mịch, “hôn” lên một cái rất mạnh, “đây là cho gà rê.”
Lại “hôn” một cái: “đây là cho gà mi.”
…………………
Lúc bà ngoại gà đem cái “hôn” sau cùng kêu cong cong cho gà si, mặt của heo cục mịch, đã giống trái đào đỏ chín.
Anh ta che mặt, từ trong nhà bà ngoại gà chạy ra.
Bà ngoại gà đuổi theo đến cửa, “heo cục mịch, cháu phải mau mau đem những nụ hôn của bà về cho 7 đứa cháu của bà, phải để cho chúng nó biết, bà đây có bao nhiêu yêu thương chúng.”
“Làm sao đây!” Heo cục mịch lo lắng đến dẫm mạnh lên trên đất hiện ra một cái lỗ, anh ta không biết bây giờ anh ta cần phải trước tiên đem cái “hôn” của bà ngoại gà đi trở về, hay là cần phải trước tiên đi đón Heo xảo xảo.
Ơ, là ai đang huýt sáo miệng đi đến vậy? Heo cục mịch vội quay lưng lại, che mặt, anh ta không muốn để cho người khác nhìn thấy khuôn mặt vừa đỏ vừa phù đó.
“Chào bạn, heo cục mịch!”
Thì ra là sói xám nhỏ.
“Chào bạn, sói xám nhỏ!”
Heo cục mịch che lại khuôn mặt thật kín.
“Mặt của bạn làm sao vậy?”
“Không….có….gì….tôi đau răng.” Heo cục mịch úp úp mở mở, “bạn sói xám nhỏ tôi muốn nhờ bạn giúp tôi tí việc.”
“Có việc gì, bạn cứ nói.”Sói xám nhỏ vỗ lên trên ngực kêu đến chách chách chách, “chỉ cần sói xám nhỏ tôi có thể làm được, tôi nhất định giúp bạn.”
“Bạn tốt qúa!” Heo cục mịch nhảy lên, ôm lấy sói xám nhỏ, hôn lên trên mặt anh ta bảy cái “cắc cắc”, “giúp tôi mang bảy cái “hôn” này mang về cho do, rê, mi, fa, sol, la, si, chính là 7 chú gà con đó, nói với chúng, đây là quà của bà ngoại gà tặng cho chúng nó,”
“Chính là việc này sao?” Sói xám nhỏ xoa xoa khuôn mặt vừa bị hôn 7 cái, “ nhưng bây giờ tôi còn phải đi xem đá banh mà!”
Heo cục mịch triệt để không nghe sói xám nhỏ nói, anh ta đã chạy xa rồi.
Heo cục mịch đến nhà mẹ của Heo xảo xảo, làm cho Heo xảo xảo và mẹ của cô ấy giật mình kinh sợ.
“Cút đi, cút đi!” Họ muốn đuổi anh ta đi, “mặt bông đầu đỏ ở đâu chạy đến đây!”
“Xảo xảo, anh là cục mịch đây!”
Heo xảo xảo đã nhận ra heo cục mịch, “anh đến nhà mẹ em, việc gì phải bôi mặt đỏ thế này?”
“Không phải bôi, là bà ngoại gà mổ…., không đúng….hôn….”
“Rốt cuộc là việc gì?”
Heo xảo xảo nghe anh ta nói năng lộn xộn, rất lo lắng.
Heo cục mịch cũng lo lắng, nhưng anh ta càng lo, càng nói không ra lời.
“Con gái!” Mẹ của heo xảo xảo kéo cô ta đến bên mình, “ta từ lâu đã nghe con nói qua, con rễ của ta tuy có xấu một chút, nhưng không ngờ anh ta xấu thế này. Ta nhìn cả buổi, cũng không nhìn thấy trong mắt của anh ta.”
“Con có mắt, con có 2 con mắt.”
Heo cục mịch đem khuôn mặt thò đến trước mặt của mẹ vợ, cố gắng chớp chớp đôi mắt.
Bà heo cuối cùng đã nhìn thấy mắt của anh ta phù đến chỉ còn thừa lại một đường nối: “Ồ, đúng là 2 con mắt, sao mà còn mọc mụn đỏ đầy mặt vậy?”
Heo cục mịch quá tủi thân: “người ta, đây là bị bà ngoại gà hôn mà.”
“Ta thấy ngươi thật là vô dụng!” Bà heo quở trách nói: “Heo to đầu thế này, bị một con gà già nhỏ bé mổ thành như thế này, thật xấu hổ! xấu hổ! xấu hổ quá đi!”
Heo xảo xảo không nhẫn tâm nhìn Heo cục mịch xấu hổ liền nói tách ra, “cục mịch, bánh bao anh hấp cho má đâu?”
Heo cục mịch không trả lời.
“Mau đưa tặng đi!” Heo xảo xảo nói nhỏ bên tai anh ta, “để cho má vui!”
“Bánh bao trắng đều cho bà ngoại gà rồi.”
“Cái gì?” Bà heo tức giận đến nhảy người lên cao, “ngươi đem bánh bao, tặng cho bà ngoại gà, bà ấy còn đem ngươi mổ thành như thế này?”
“Không phải mổ, không phải mổ…”
“Không phải mổ?” Bà heo chỉ vào khuôn mặt của anh ta, “mụn đỏ khắp mặt ngươi ở đâu ra vậy?”
Heo cục mịch cứ muốn khóc.
Bà heo đối với Heo cục mịch thật quá thất vọng: “Heo xảo xảo, con còn nói Heo cục mịch của con không ngốc, ta thấy anh ta là con heo ngốc nhất thế giới.”
Bà lão heo cũng không còn chú ý heo cục mịch và Heo xảo xảo nữa, bà ấy một mình ngột ngạt bỏ đi.
Heo xảo xảo hỏi: “ngày hôm nay anh làm sao vậy?”
“Hu….” Heo cục mịch cuối cùng cũng khóc ra, “tôi cũng không biết!”
Trời còn chưa sáng, heo cục mịch đã thức dậy nhóm lửa, nhào bột, hấp xong một nồi bánh bao to màu trắng tinh, chuẩn bị đem đi tặng cho mẹ của Heo xảo xảo mẹ vợ của anh ta, đây là lúc sắp đi heo xảo xảo có dặn qua.
Heo cục mịch lấy bánh bao đã hấp chín xếp đầy trong bao tải, vác lên trên lưng đi ra cửa. Vừa nghĩ đến sắp gặp được Heo xảo xảo yêu dấu của anh ta, trong lòng heo cục mịch vui mừng hớn hở, cứ như muốn ca hát.
“Do, rê, mi, fa, sol, la, si !”
“Ô, chúng tôi đến đây!”
Bảy chú gà con___gà do, gà rê, gà mi, gà fa, gà sol, gà la, gà si, không biết từ nơi nào chui ra, vui mừng lắc lư chạy về phía anh ta.
“Ôi!” Heo cục mịch che mắt lại, để cái mông ngồi bệt trên đất, “ lại có việc phiền phức rồi.”
“Anh heo cục mịch, anh đi đâu vậy?”
“Anh đi đón Heo xảo xảo.”
“Ồ, tân lang đón tân nương!” đàn gà con còn vui hơn heo cục mịch, “đi đón tân nương sẽ đi qua nhà bà ngoại chúng em phải không?”
Bảy chú gà con như viên kẹo dính dính: “giúp chúng em mang đi cho bà ngoại một chút quà, vẫn có thể được mà?”
Heo cục mịch muốn nhanh chóng thoát thân, anh ta ra hạn cho bảy chú gà con, trong vòng 5 phút mang quà đến trong tay anh ta. Bảy chú gà con sải chân chạy đi, không đến 5 phút, đều ngậm quà tặng chạy đến. Chúng nó đem quà tặng cho bà ngoại để trước mặt heo cục mịch: 1 con sâu xanh, 1 viên đá nhỏ năm màu, 1 đoá hoa nhỏ màu xanh, 1 dây nơ màu đỏ, 1 tờ giấy gói kẹo trong suốt, 1 cái chuông đồng nhỏ, còn có 1 cái lông mượt dày, không biết là từ trên người của ai trong bọn họ rớt ra.
Heo cục mịch cười khặc khặc: “đây xem như là qùa tặng sao?”
“Đương nhiên là quà tặng!” Đàn gà con kêu ríu ra ríu rít bên tai heo cục mịch, “những vật này là chúng tôi thích nhất thích nhất!”
“Được, được!” Heo cục mịch đem quà tặng của đàn gà con cẩn thận để bên trong một cái hộp nhỏ, “anh nhất định đem quà tặng của các em, giao cho bà ngoại của các em.”
Đến cửa nhà bà ngoại gà, heo cục mịch gõ cửa ầm ầm: “bà ngoại gà, tôi đem quà tặng cho bà đến đây!”
Bà ngoại gà mở cửa, vừa nhìn đã nhìn thấy bao tải to của heo cục mịch đang vác trên lưng: “ây da da, heo cục mịch, cháu đến chơi là được rồi, còn mang vác nhiều lễ vật làm chi vậy?”
Heo cục mịch ngơ ngác nói: “không phải….là….”
Không cho phép anh ta có nhiều lời giải thích, bà ngoại gà vội vàng đón anh ta vào cửa, dẫn anh ta đến trước một cái hũ to, còn nói: “lần này, bà ngoại gà nhận lễ vật của anh đem đến. Lần sau, không cho phép lại mang nhiều lễ vật đến , có nghe không?”
Heo cục mịch khóc cười không được: “đây….đây….”
“Không cần nói nữa, không cần nói nữa, ý của cháu, bà ngoại đã hiểu, hiểu rồi!”
Heo cục mịch đành phải thôi không nói nữa. Anh ta đem cái hộp đựng quà tặng của đàn gà con bê đến trước mặt của bà ngoại gà: “đây là quà của các cháu ngoại gà của bà, gà do, gà rê, gà mi, gà fa, gà sol, gà la, gà si tặng cho bà.
Bà ngoại gà mở cái hộp, lấy ra từng món từng món quà tặng của bảy chú gà con xem qua, liên tục cười “ha ha” nói : “nói với các cháu ngoại của tôi, quà tặng của chúng, tôi rất thích.”
Nhìn thấy bà ngoại gà vui như thế, heo cục mịch cũng thấy vui. Anh ta nghĩ cần phải nói chút gì đó, cho bà ngoại gà thêm vui.
“Do, rê,mi, fa, sol, la, si bảy chú gà con, chú nào cũng dễ thương.”
Bà ngoại gà quả nhiên càng thêm vui: “do, rê, mi, fa, sol, la, si bảy con gà con từng đứa từng đứa đều dễ thương.”
Bà ngoại gà run rẫy đi đến trước mặt của heo cục mịch: “Heo cục mịch, bà cũng có quà tặng nhờ cháu mang về cho các cháu ngoại của bà.”
Bà ngoại gà lấy sức mổ lên trên mặt của heo cục mịch một cái, làm cho chú heo cục mịch kêu oai oái: “bà ngoại gà, sao bà lại mổ cháu?”
“Ôi chao, heo cục mịch, cháu thật là ngốc, lẽ nào cháu không có chút gì cảm thấy đây là hôn sao?” Bà ngoại gà nhìn bộ dáng nhe răng hé miệng của heo cục mịch, cảm thấy rất kinh ngạc. “ Bà muốn nhờ cháu mang về cho mỗi đứa cháu của bà, một cái hôn. Vừa rồi cái hônđó là cho gà do.”
Heo cục mịch đã sắp khóc: “Nói như vậy, bà còn phải mổ cháu 6 cái nữa sao?”
“Không phải mổ 6 cái, là ‘hôn’ 6 cái.”
Bà ngoại gà nói một cách đứng đắn.
Heo cục mịch cắn chặt răng, nhắm mắt lại, đem cái mặt mập mập thò đến để cho bà ngoại gà “hôn”.
Bà ngoại gà bê khuôn mặt của heo cục mịch, “hôn” lên một cái rất mạnh, “đây là cho gà rê.”
Lại “hôn” một cái: “đây là cho gà mi.”
…………………
Lúc bà ngoại gà đem cái “hôn” sau cùng kêu cong cong cho gà si, mặt của heo cục mịch, đã giống trái đào đỏ chín.
Anh ta che mặt, từ trong nhà bà ngoại gà chạy ra.
Bà ngoại gà đuổi theo đến cửa, “heo cục mịch, cháu phải mau mau đem những nụ hôn của bà về cho 7 đứa cháu của bà, phải để cho chúng nó biết, bà đây có bao nhiêu yêu thương chúng.”
“Làm sao đây!” Heo cục mịch lo lắng đến dẫm mạnh lên trên đất hiện ra một cái lỗ, anh ta không biết bây giờ anh ta cần phải trước tiên đem cái “hôn” của bà ngoại gà đi trở về, hay là cần phải trước tiên đi đón Heo xảo xảo.
Ơ, là ai đang huýt sáo miệng đi đến vậy? Heo cục mịch vội quay lưng lại, che mặt, anh ta không muốn để cho người khác nhìn thấy khuôn mặt vừa đỏ vừa phù đó.
“Chào bạn, heo cục mịch!”
Thì ra là sói xám nhỏ.
“Chào bạn, sói xám nhỏ!”
Heo cục mịch che lại khuôn mặt thật kín.
“Mặt của bạn làm sao vậy?”
“Không….có….gì….tôi đau răng.” Heo cục mịch úp úp mở mở, “bạn sói xám nhỏ tôi muốn nhờ bạn giúp tôi tí việc.”
“Có việc gì, bạn cứ nói.”Sói xám nhỏ vỗ lên trên ngực kêu đến chách chách chách, “chỉ cần sói xám nhỏ tôi có thể làm được, tôi nhất định giúp bạn.”
“Bạn tốt qúa!” Heo cục mịch nhảy lên, ôm lấy sói xám nhỏ, hôn lên trên mặt anh ta bảy cái “cắc cắc”, “giúp tôi mang bảy cái “hôn” này mang về cho do, rê, mi, fa, sol, la, si, chính là 7 chú gà con đó, nói với chúng, đây là quà của bà ngoại gà tặng cho chúng nó,”
“Chính là việc này sao?” Sói xám nhỏ xoa xoa khuôn mặt vừa bị hôn 7 cái, “ nhưng bây giờ tôi còn phải đi xem đá banh mà!”
Heo cục mịch triệt để không nghe sói xám nhỏ nói, anh ta đã chạy xa rồi.
Heo cục mịch đến nhà mẹ của Heo xảo xảo, làm cho Heo xảo xảo và mẹ của cô ấy giật mình kinh sợ.
“Cút đi, cút đi!” Họ muốn đuổi anh ta đi, “mặt bông đầu đỏ ở đâu chạy đến đây!”
“Xảo xảo, anh là cục mịch đây!”
Heo xảo xảo đã nhận ra heo cục mịch, “anh đến nhà mẹ em, việc gì phải bôi mặt đỏ thế này?”
“Không phải bôi, là bà ngoại gà mổ…., không đúng….hôn….”
“Rốt cuộc là việc gì?”
Heo xảo xảo nghe anh ta nói năng lộn xộn, rất lo lắng.
Heo cục mịch cũng lo lắng, nhưng anh ta càng lo, càng nói không ra lời.
“Con gái!” Mẹ của heo xảo xảo kéo cô ta đến bên mình, “ta từ lâu đã nghe con nói qua, con rễ của ta tuy có xấu một chút, nhưng không ngờ anh ta xấu thế này. Ta nhìn cả buổi, cũng không nhìn thấy trong mắt của anh ta.”
“Con có mắt, con có 2 con mắt.”
Heo cục mịch đem khuôn mặt thò đến trước mặt của mẹ vợ, cố gắng chớp chớp đôi mắt.
Bà heo cuối cùng đã nhìn thấy mắt của anh ta phù đến chỉ còn thừa lại một đường nối: “Ồ, đúng là 2 con mắt, sao mà còn mọc mụn đỏ đầy mặt vậy?”
Heo cục mịch quá tủi thân: “người ta, đây là bị bà ngoại gà hôn mà.”
“Ta thấy ngươi thật là vô dụng!” Bà heo quở trách nói: “Heo to đầu thế này, bị một con gà già nhỏ bé mổ thành như thế này, thật xấu hổ! xấu hổ! xấu hổ quá đi!”
Heo xảo xảo không nhẫn tâm nhìn Heo cục mịch xấu hổ liền nói tách ra, “cục mịch, bánh bao anh hấp cho má đâu?”
Heo cục mịch không trả lời.
“Mau đưa tặng đi!” Heo xảo xảo nói nhỏ bên tai anh ta, “để cho má vui!”
“Bánh bao trắng đều cho bà ngoại gà rồi.”
“Cái gì?” Bà heo tức giận đến nhảy người lên cao, “ngươi đem bánh bao, tặng cho bà ngoại gà, bà ấy còn đem ngươi mổ thành như thế này?”
“Không phải mổ, không phải mổ…”
“Không phải mổ?” Bà heo chỉ vào khuôn mặt của anh ta, “mụn đỏ khắp mặt ngươi ở đâu ra vậy?”
Heo cục mịch cứ muốn khóc.
Bà heo đối với Heo cục mịch thật quá thất vọng: “Heo xảo xảo, con còn nói Heo cục mịch của con không ngốc, ta thấy anh ta là con heo ngốc nhất thế giới.”
Bà lão heo cũng không còn chú ý heo cục mịch và Heo xảo xảo nữa, bà ấy một mình ngột ngạt bỏ đi.
Heo xảo xảo hỏi: “ngày hôm nay anh làm sao vậy?”
“Hu….” Heo cục mịch cuối cùng cũng khóc ra, “tôi cũng không biết!”
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Rất cám ơn sự góp ý của bạn