25-SỨ GIẢ HẠNH PHÚC
Chủ Nhật, 13 tháng 5, 2007
Sói xám nhỏ trong lòng muốn đến sân bóng đá xem trận thi đấu bóng đá giữa đội sói trắng và đội sói đen, hay quá đi. Nhưng, vừa rồi lại đồng ý với Heo cục mịch, phải đem 7 cái hôn của bà ngoại gà về cho 7 chú gà con, anh ta bây giờ có chút hối tiếc vừa rồi đồng ý quá sảng khoái.
“Việc gì đã đồng ý với người khác, thì phải nhất định làm cho được!”
Sói xám nhỏ quyết tâm rời khỏi cuộc thi đấu bóng đá “hay quá đi” đó, mang về 7 cái nụ hôn của bà ngoại gà.
Khi sắp đến thôn trang Hạnh Phúc, có một cái bóng trắng chớp sáng ở trước mặt anh ta, sau một miếng đá to đã không còn nhìn thấy nữa.
Sói xám nhỏ nhẹ nhàng vòng qua phía sau phiến đá, len lén nhìn, thì ra là thỏ trắng em.
“Chào bạn!”
Sói xám nhỏ cố gắng làm cho tiếng nói của mình ôn hoà một chút.
Thỏ trắng em chạy thoát thân một cách hoang mang.
Sói xám nhỏ vội đuổi theo.
“Đừng chạy, tôi không thể làm tổn thương bạn đâu!”
Thỏ trắng em mới không thể nghe theo lời nói dối của nó! Vì cô ấy từ nhỏ đã nghe má kể, tất cả đều là về Thỏ và Sói, vẫn là sói ức hiếp thỏ. Cho nên, dù rằng cả nhà sói nhỏ đều dọn về ở tại thôn trang Hạnh Phúc, cả nhà thỏ trắng em vẫn là lẫn tránh họ.
Sói xám nhỏ bắt được thỏ trắng em, nhưng liền lập tức thả ra ngay, cả hai mặt đối mặt đứng thật gần đối diện nhau.
“Ngươi sắp ăn thịt ta có phải không?”
“Bạn đừng sợ, thỏ trắng em, tôi chỉ là muốn nhờ bạn giúp tôi làm một việc.”
Giống như cách làm của heo cục mịch, sói xám nhỏ ôm lấy thỏ trắng em, hôn lên trên khuôn mặt của cô ấy 7 cái “cắc cắc”, nhờ bạn mang 7 cái hôn này về cho 7 chú gà con do, rê, mi, fa, sol, la, si đó.”
Trong khoảng khắc sói xám nhỏ ôm lấy thỏ trắng em đó, đã làm cho thỏ trắng em sợ quá ngất đi, cho nên lời nói của sói xám nhỏ nói, cô ấy vốn không có nghe thấy.
Sói xám nhỏ trong lòng nghĩ về trận thi đấu bóng đá hay quá đi, không có chút gì cảm thấy thỏ trắng em đã ngất đi từ lâu. Anh ta thả xuống thỏ trắng em, chạy ngay đi một cách vui mừng, vội vàng chạy đi xem trận thi đấu bóng đá “hay quá đi”.
Thỏ trắng em nằm trên đồng cỏ, còn chưa tỉnh dậy.
Anh Thiên nga trắng trong dòng sông nhỏ đi ngang qua nơi này, nhìn thấy thỏ trắng em nằm trên đồng cỏ. Anh ta bơi lên bờ, đến bên mình thỏ trắng em.
Anh Thiên nga trắng giũ giũ thân mình, đem nước trên người rắc lên trên mặt của thỏ trắng em.
Thỏ trắng em tĩnh lại, lật mình ngồi dậy trên đồng cỏ.
“Vừa rồi bạn bịnh phải không?”
Thỏ trắng em lắc lắc đầu nói: “Vừa rồi sói xám nhỏ hôn tôi.”
Cô ấy ngẫng đầu nhìn trời, trời xanh đến dễ thương; Nhìn đất, đất xanh đến dễ yêu; Nhìn hoa, bông hoa đều xinh đẹp.
“Thế gian này thật dễ yêu!”
“Đúng vậy, thế gian này thật dễ yêu!”
Anh Thiên nga trắng cho rằng thỏ trắng em đang nói mê, vào hùa theo nói.
“Anh Thiên nga trắng, anh cũng rất đáng yêu!”
Thỏ trắng em, bổng nhiên giang rộng hai tay, ôm lấy cái cổ của anh Thiên nga trắng dài dài, hôn lên trên mặt anh ta 7 cái: “do, rê, mi, fa, sol, la, si!”
Thỏ trắng em chạy đi một cách thướt tha.
“Ta đáng yêu sao?” Bước chân của anh Thiên nga trắng nhẹ như bông, anh ta cảm thấy mình như đang bay, “Ta rất đáng yêu!”
Anh Thiên nga trắng trở về lại trong dòng sông nhỏ. Bổng nhiên mắt của anh ta sáng lên, trong lòng vui vẽ chạy đi.
Anh Thiên nga trắng nhìn thấy điều gì vậy?
Một cô nàng Thiên nga trắng xinh đẹp, đang chầm chậm bơi về bên này. Đây có thể là cô nàng Thiên nga trong lòng anh Thiên nga trắng yêu thương đã lâu đây! Anh ta vẫn cứ quá nhát gan, anh ta trước giờ không có dũng khí bày tỏ tình cảm của mình với cô ấy.
Nhưng bây giờ, anh Thiên nga trắng đã có đủ lòng tin “tôi rất đáng yêu”. Anh ta thẳng đường bơi đến cô nàng Thiên nga trắng.
Cô nàng Thiên nga trắng e lệ cúi thấp đầu, dòng nước sông trong xanh ánh lên cái cổ cong cong của cô ta xinh đẹp vô cùng.
Anh Thiên nga trắng bơi đến bên mình cô ấy, như cách thỏ trắng ôm hôn anh ta, anh ta thò đầu qua, hôn lên trên mặt cô nàng Thiên nga trắng 7 cái : “do, rê, mi, fa, sol, la, si!”.
Thời gian chờ đợi cuối cùng cũng đã đến rồi! Cô nàng Thiên nga trắng khép lại cặp mắt chứa đựng tình cảm chứa chan, hạnh phúc cũng hôn lên trên khuôn mặt của anh Thiên nga trắng 7 cái : “do, rê, mi, fa, sol, la, si!”
“Anh yêu em!”
Anh Thiên nga trắng đã đem lời nói cần phải nói với cô nàng thiên nga trắng từ lâu, nói ra.
“Em cũng yêu anh!”
Cô nàng Thiên nga trắng cũng đem lời nói cất giữ trong lòng đã lâu, nói ra.
Cả hai ngã vào nhau một cách cẩn thận, cái cổ dài dài quấn lấy nhau, cứ như thế nàng hôn tôi,ca lên một tiếng “do, rê, mi, fa, sol, la, si!” Tôi hôn nàng, hát lên một tiếng “do, rê, mi, fa, sol, la, si!”
Mây trên trời đã say, say thành từng mãnh từng mãnh; Hoa hồng trên mặt đất đã say, toả ra hương thơm thoang thoảng thắm vào lòng người; Dòng sông nhỏ đã say, khua dậy từng vòng tròn gợn sóng của hạnh phúc…..
Anh Thiên nga và cô nàng Thiên nga trắng cũng không muốn xa nhau nữa, họ muốn cữ hành hôn lễ ngay.
Đàn chim nhỏ trên cây ngậm từng miếng từng lá đỏ, làm thành thiếp mời hôn lễ, phát cho cư dân thôn trang Hạnh Phúc.
Không bao lâu sau, cư dân thôn trang Hạnh Phúc cùng nhau vừa múa vừa hát, họ đem hoa hồng thơm cùng với lời chúc tốt đẹp, rắc vãi từng bông từng bông cho tân lang và tân nương, đem từng vòng hoa đủ màu sắc, đeo lên trên cổ của tân lang và tân nương, chúc cho họ cùng thương yêu nhau, mãi không rời xa.
Tân lang và tân nương ôm chặt lấy nhau, trên mặt sông nổi đầy cánh hoa hồng múa lên vũ khúc vòng tròn hôn lễ. Ho không ngừng ôm hôn nhau, không ngừng hát lên do, rê, mi, fa, sol, la, si.
Cư dân thôn tham gia hôn lễ cũng cùng nhau nhãy múa điệu múa vòng tròn hạnh phúc, họ từng người nối tiếp từng người thay đổi bạn nhãy, ôm hôn nhau một cách thân mật, cất cao tiếng hát do, rê, mi, fa, sol, la, si.
Bạn nhìn xem__
Sói xám nhỏ và thỏ trắng em múa, giống như thỏ trước giờ không có sợ sói; Ông cáo và gà mẹ cùng nhau múa, như ông ta trước giờ chưa từng cắn con của bà ấy; Tiểu thư mèo meo meo và chuột cụt đuôi cùng nhau múa, như họ trước giờ chính là một đôi bạn tốt…..Mọi người là bạn tốt, thân mật lẫn nhau.
Heo cục mịch và Heo xảo xảo về đến. Từ xa, họ đã nghe thấy tiếng hát tiếng cười của thôn trang Hạnh Phúc.
“Hôm nay là ngày lễ gì vậy?”
Heo cục mịch hỏi Heo xảo xảo.
“Không biết!”
Heo xảo xảo cũng rất nghi hoặc.
Heo cục mịch suy nghĩ suy nghĩ, cái đầu nghĩ đến đau lên, vẫn là nghĩ không ra hôm nay là ngày lễ gì.
Họ 3 bước chân gộp lại thành hai chạy về trong thôn, 7 chú gà con đang ở đầu thôn vây lại cùng nhau cùng nhau múa điệu múa vòng tròn.
“Do, rê, mi, fa, sol, la, si!” Heo cục mịch gọi: “7 chú gà con, các em đều đến đây!”
7 chú gà con như không nghe thấy, càng múa càng vui.
“Sao lại không nghe tôi?” Heo cục mịch nhãy vào giữa vòng tròn của họ, “lẽ nào các em không còn gọi là do, rê, mi, fa, sol, la, si nữa sao?”
Đàn gà con trả lời: “anh nghe đấy, mọi người đều đang hát do, rê, mi, fa, sol, la, si, anh nói xem chúng em phải để ý đến ai đây?”
Đàn gà con nói không sai, quả thực mọi người đều đang hát do, rê, mi, fa, sol, la, si.
“Kỳ lạ!” Heo cục mịch gãi gãi đầu, “lúc sáng tôi rời khỏi thôn còn yên tĩnh mà, buổi chiều trở về thôn biến thành như thế này, náo nhiệt còn hơn ngày lễ, các em có biết tại sao không?”
“Không biết, chúng em không biết!”
Đàn gà con chỉ lo hát, chỉ lo múa, đồng thanh trả lời nói.
“Được, không biết thì không biết!” Heo cục mịch bản tánh cố chấp, hà tất đi tìm hiểu tại sao! Muốn hát là hát, muốn múa là múa, chủ yếu trong lòng vui là được rồi.
Anh ta từ tốn lắc đầu, lập tức dem những điều “tại sao” đó quăng đi mất, trong lòng anh ta chỉ hối tiếc đã đến muộn, tại sao không đón Heo xảo xảo về trong buổi sáng?
Heo cục mịch kéo Heo xảo xảo gia nhập vào hàng ngũ khiêu vũ, anh ta không ngừng thay đổi bạn nhãy, anh ta muốn cùng mỗi một người bạn trong thôn trang Hạnh Phúc cùng nhau khiêu vũ.
Heo cục mịch ngây ngô cười, vội vội vàng vàng ôm cái này, hôn cái kia, tiếng hát vui của anh ta vang trên không trung của thôn trang hạnh phúc thật lâu thật lâu_____
Do, Rê, Mi, Fa, Sol, La, Si.
“Việc gì đã đồng ý với người khác, thì phải nhất định làm cho được!”
Sói xám nhỏ quyết tâm rời khỏi cuộc thi đấu bóng đá “hay quá đi” đó, mang về 7 cái nụ hôn của bà ngoại gà.
Khi sắp đến thôn trang Hạnh Phúc, có một cái bóng trắng chớp sáng ở trước mặt anh ta, sau một miếng đá to đã không còn nhìn thấy nữa.
Sói xám nhỏ nhẹ nhàng vòng qua phía sau phiến đá, len lén nhìn, thì ra là thỏ trắng em.
“Chào bạn!”
Sói xám nhỏ cố gắng làm cho tiếng nói của mình ôn hoà một chút.
Thỏ trắng em chạy thoát thân một cách hoang mang.
Sói xám nhỏ vội đuổi theo.
“Đừng chạy, tôi không thể làm tổn thương bạn đâu!”
Thỏ trắng em mới không thể nghe theo lời nói dối của nó! Vì cô ấy từ nhỏ đã nghe má kể, tất cả đều là về Thỏ và Sói, vẫn là sói ức hiếp thỏ. Cho nên, dù rằng cả nhà sói nhỏ đều dọn về ở tại thôn trang Hạnh Phúc, cả nhà thỏ trắng em vẫn là lẫn tránh họ.
Sói xám nhỏ bắt được thỏ trắng em, nhưng liền lập tức thả ra ngay, cả hai mặt đối mặt đứng thật gần đối diện nhau.
“Ngươi sắp ăn thịt ta có phải không?”
“Bạn đừng sợ, thỏ trắng em, tôi chỉ là muốn nhờ bạn giúp tôi làm một việc.”
Giống như cách làm của heo cục mịch, sói xám nhỏ ôm lấy thỏ trắng em, hôn lên trên khuôn mặt của cô ấy 7 cái “cắc cắc”, nhờ bạn mang 7 cái hôn này về cho 7 chú gà con do, rê, mi, fa, sol, la, si đó.”
Trong khoảng khắc sói xám nhỏ ôm lấy thỏ trắng em đó, đã làm cho thỏ trắng em sợ quá ngất đi, cho nên lời nói của sói xám nhỏ nói, cô ấy vốn không có nghe thấy.
Sói xám nhỏ trong lòng nghĩ về trận thi đấu bóng đá hay quá đi, không có chút gì cảm thấy thỏ trắng em đã ngất đi từ lâu. Anh ta thả xuống thỏ trắng em, chạy ngay đi một cách vui mừng, vội vàng chạy đi xem trận thi đấu bóng đá “hay quá đi”.
Thỏ trắng em nằm trên đồng cỏ, còn chưa tỉnh dậy.
Anh Thiên nga trắng trong dòng sông nhỏ đi ngang qua nơi này, nhìn thấy thỏ trắng em nằm trên đồng cỏ. Anh ta bơi lên bờ, đến bên mình thỏ trắng em.
Anh Thiên nga trắng giũ giũ thân mình, đem nước trên người rắc lên trên mặt của thỏ trắng em.
Thỏ trắng em tĩnh lại, lật mình ngồi dậy trên đồng cỏ.
“Vừa rồi bạn bịnh phải không?”
Thỏ trắng em lắc lắc đầu nói: “Vừa rồi sói xám nhỏ hôn tôi.”
Cô ấy ngẫng đầu nhìn trời, trời xanh đến dễ thương; Nhìn đất, đất xanh đến dễ yêu; Nhìn hoa, bông hoa đều xinh đẹp.
“Thế gian này thật dễ yêu!”
“Đúng vậy, thế gian này thật dễ yêu!”
Anh Thiên nga trắng cho rằng thỏ trắng em đang nói mê, vào hùa theo nói.
“Anh Thiên nga trắng, anh cũng rất đáng yêu!”
Thỏ trắng em, bổng nhiên giang rộng hai tay, ôm lấy cái cổ của anh Thiên nga trắng dài dài, hôn lên trên mặt anh ta 7 cái: “do, rê, mi, fa, sol, la, si!”
Thỏ trắng em chạy đi một cách thướt tha.
“Ta đáng yêu sao?” Bước chân của anh Thiên nga trắng nhẹ như bông, anh ta cảm thấy mình như đang bay, “Ta rất đáng yêu!”
Anh Thiên nga trắng trở về lại trong dòng sông nhỏ. Bổng nhiên mắt của anh ta sáng lên, trong lòng vui vẽ chạy đi.
Anh Thiên nga trắng nhìn thấy điều gì vậy?
Một cô nàng Thiên nga trắng xinh đẹp, đang chầm chậm bơi về bên này. Đây có thể là cô nàng Thiên nga trong lòng anh Thiên nga trắng yêu thương đã lâu đây! Anh ta vẫn cứ quá nhát gan, anh ta trước giờ không có dũng khí bày tỏ tình cảm của mình với cô ấy.
Nhưng bây giờ, anh Thiên nga trắng đã có đủ lòng tin “tôi rất đáng yêu”. Anh ta thẳng đường bơi đến cô nàng Thiên nga trắng.
Cô nàng Thiên nga trắng e lệ cúi thấp đầu, dòng nước sông trong xanh ánh lên cái cổ cong cong của cô ta xinh đẹp vô cùng.
Anh Thiên nga trắng bơi đến bên mình cô ấy, như cách thỏ trắng ôm hôn anh ta, anh ta thò đầu qua, hôn lên trên mặt cô nàng Thiên nga trắng 7 cái : “do, rê, mi, fa, sol, la, si!”.
Thời gian chờ đợi cuối cùng cũng đã đến rồi! Cô nàng Thiên nga trắng khép lại cặp mắt chứa đựng tình cảm chứa chan, hạnh phúc cũng hôn lên trên khuôn mặt của anh Thiên nga trắng 7 cái : “do, rê, mi, fa, sol, la, si!”
“Anh yêu em!”
Anh Thiên nga trắng đã đem lời nói cần phải nói với cô nàng thiên nga trắng từ lâu, nói ra.
“Em cũng yêu anh!”
Cô nàng Thiên nga trắng cũng đem lời nói cất giữ trong lòng đã lâu, nói ra.
Cả hai ngã vào nhau một cách cẩn thận, cái cổ dài dài quấn lấy nhau, cứ như thế nàng hôn tôi,ca lên một tiếng “do, rê, mi, fa, sol, la, si!” Tôi hôn nàng, hát lên một tiếng “do, rê, mi, fa, sol, la, si!”
Mây trên trời đã say, say thành từng mãnh từng mãnh; Hoa hồng trên mặt đất đã say, toả ra hương thơm thoang thoảng thắm vào lòng người; Dòng sông nhỏ đã say, khua dậy từng vòng tròn gợn sóng của hạnh phúc…..
Anh Thiên nga và cô nàng Thiên nga trắng cũng không muốn xa nhau nữa, họ muốn cữ hành hôn lễ ngay.
Đàn chim nhỏ trên cây ngậm từng miếng từng lá đỏ, làm thành thiếp mời hôn lễ, phát cho cư dân thôn trang Hạnh Phúc.
Không bao lâu sau, cư dân thôn trang Hạnh Phúc cùng nhau vừa múa vừa hát, họ đem hoa hồng thơm cùng với lời chúc tốt đẹp, rắc vãi từng bông từng bông cho tân lang và tân nương, đem từng vòng hoa đủ màu sắc, đeo lên trên cổ của tân lang và tân nương, chúc cho họ cùng thương yêu nhau, mãi không rời xa.
Tân lang và tân nương ôm chặt lấy nhau, trên mặt sông nổi đầy cánh hoa hồng múa lên vũ khúc vòng tròn hôn lễ. Ho không ngừng ôm hôn nhau, không ngừng hát lên do, rê, mi, fa, sol, la, si.
Cư dân thôn tham gia hôn lễ cũng cùng nhau nhãy múa điệu múa vòng tròn hạnh phúc, họ từng người nối tiếp từng người thay đổi bạn nhãy, ôm hôn nhau một cách thân mật, cất cao tiếng hát do, rê, mi, fa, sol, la, si.
Bạn nhìn xem__
Sói xám nhỏ và thỏ trắng em múa, giống như thỏ trước giờ không có sợ sói; Ông cáo và gà mẹ cùng nhau múa, như ông ta trước giờ chưa từng cắn con của bà ấy; Tiểu thư mèo meo meo và chuột cụt đuôi cùng nhau múa, như họ trước giờ chính là một đôi bạn tốt…..Mọi người là bạn tốt, thân mật lẫn nhau.
Heo cục mịch và Heo xảo xảo về đến. Từ xa, họ đã nghe thấy tiếng hát tiếng cười của thôn trang Hạnh Phúc.
“Hôm nay là ngày lễ gì vậy?”
Heo cục mịch hỏi Heo xảo xảo.
“Không biết!”
Heo xảo xảo cũng rất nghi hoặc.
Heo cục mịch suy nghĩ suy nghĩ, cái đầu nghĩ đến đau lên, vẫn là nghĩ không ra hôm nay là ngày lễ gì.
Họ 3 bước chân gộp lại thành hai chạy về trong thôn, 7 chú gà con đang ở đầu thôn vây lại cùng nhau cùng nhau múa điệu múa vòng tròn.
“Do, rê, mi, fa, sol, la, si!” Heo cục mịch gọi: “7 chú gà con, các em đều đến đây!”
7 chú gà con như không nghe thấy, càng múa càng vui.
“Sao lại không nghe tôi?” Heo cục mịch nhãy vào giữa vòng tròn của họ, “lẽ nào các em không còn gọi là do, rê, mi, fa, sol, la, si nữa sao?”
Đàn gà con trả lời: “anh nghe đấy, mọi người đều đang hát do, rê, mi, fa, sol, la, si, anh nói xem chúng em phải để ý đến ai đây?”
Đàn gà con nói không sai, quả thực mọi người đều đang hát do, rê, mi, fa, sol, la, si.
“Kỳ lạ!” Heo cục mịch gãi gãi đầu, “lúc sáng tôi rời khỏi thôn còn yên tĩnh mà, buổi chiều trở về thôn biến thành như thế này, náo nhiệt còn hơn ngày lễ, các em có biết tại sao không?”
“Không biết, chúng em không biết!”
Đàn gà con chỉ lo hát, chỉ lo múa, đồng thanh trả lời nói.
“Được, không biết thì không biết!” Heo cục mịch bản tánh cố chấp, hà tất đi tìm hiểu tại sao! Muốn hát là hát, muốn múa là múa, chủ yếu trong lòng vui là được rồi.
Anh ta từ tốn lắc đầu, lập tức dem những điều “tại sao” đó quăng đi mất, trong lòng anh ta chỉ hối tiếc đã đến muộn, tại sao không đón Heo xảo xảo về trong buổi sáng?
Heo cục mịch kéo Heo xảo xảo gia nhập vào hàng ngũ khiêu vũ, anh ta không ngừng thay đổi bạn nhãy, anh ta muốn cùng mỗi một người bạn trong thôn trang Hạnh Phúc cùng nhau khiêu vũ.
Heo cục mịch ngây ngô cười, vội vội vàng vàng ôm cái này, hôn cái kia, tiếng hát vui của anh ta vang trên không trung của thôn trang hạnh phúc thật lâu thật lâu_____
Do, Rê, Mi, Fa, Sol, La, Si.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Rất cám ơn sự góp ý của bạn