1- Trẻ em thiết tha người bạn.
Thứ Tư, 4 tháng 7, 2007
Con kiến nhỏ cô độc.
Mong muốn nhờ người bạn của con cái độc nhất so với bất kỳ trẻ em cùng thời đại đều mãnh liệt.
Nếu như bạn hỏi tôi: “ Con trẻ ngày nay thiếu nhất là gì?” Tôi sẽ nói với bạn một cách thẳng thắn: “người bạn tri kỷ”.
Nếu như bạn hỏi tôi: “Trẻ em bây giờ cần cái gì nhất?” Tôi vẫn sẽ trả lời bạn một cách khẳng định: “người bạn tri kỷ”.
Không có bạn, tuổi thơ ấu thật bất hạnh. Đối với đứa con độc nhất này mà nói, tâm lý cô độc của họ so với bất cứ người cùng thời đều mãnh liệt. Ham muốn nhờ bạn của các em so với bất cứ người cùng thời nào đều cấp bách.
Điểm cảm thụ này, là trong lúc tôi làm “người chị tri kỷ” học hỏi được.
Mỗi lần đi nơi khác, đều sẽ gặp được rất nhiều sự việc cảm động lòng người. Cho tôi khó quên nhất, là đi Thượng Hải xây dựng ngắn hạn “điện thoại tri kỷ”. Lần đó điện thoại đặt tại lầu làm việc thị uỷ Đoàn Thanh Niên Thượng Hải.
Trước kia tôi cho rằng, giáo dục của Thượng Hải nền tảng tốt, nơi của các em hoạt động ngoài giờ học tương đối nhiều, thứ tự hồ sơ văn hoá của cha mẹ cũng tương đối cao, vấn đề về phương diện giáo dục gia đình không có nhiều vấn đề, trẻ em của Thượng Hải cũng không nhất định giống trẻ em của bất kỳ địa phương nào, điện thoại gọi đến một cách nhãy lên. Không có dự liệu được là, sau khi báo, đài truyền ra tin tức, điện thoại của trẻ em và phụ huynh của họ gọi đến một cuộc nối tiếp một cuộc, đến lầu làm việc xem người bạn nhỏ của “người chị tri kỷ” một nhóm rồi một nhóm, bận đến chúng tôi cơm không kịp ăn. Chỉ trong ba ngày, chúng tôi nhận được 553 cuộc điện thoại.
Trong lúc trò chuyện cùng trẻ em, tôi thường từ trên khuôn mặt tươi cười của các em đó, nhìn thấy tâm tình khát vọng người bạn bức thiết của các em; Từ đó trong tôi mắt chứa đầy nước mắt, rõ ràng đọc đến tiếng nói từ đáy lòng cô độc của các em. Rất nhiều trẻ em gọi điện thoại cho “người chị tri kỷ”, chính là để tán gẫu, vì để kết bạn.
Trẻ em hướng về người mẹ trẻ đề ra môn học mới: Con trẻ cần người bạn cùng tuổi, nhưng trong nhà không có. Thế là, trẻ em muốn người mẹ làm bạn của mình, làm “vua trẻ em” của họ, vì người mẹ càng dễ đến gần con trẻ, càng thương con trẻ, cũng càng giống con trẻ.
Lịch sử chính là như thế “chỉ yêu” người mẹ trẻ, cho mẹ đè lên thêm một gánh mặng: là người bạn tri kỷ của con trẻ, mãi mãi.
Con trẻ đã có bạn, bạn mới biết thật sự có nó.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Rất cám ơn sự góp ý của bạn