Thai Hung Chương 3: Tẩy Huyết - Ebookdich

Chương 3: Tẩy Huyết

Thứ Hai, 20 tháng 10, 2014


Mỗi một người con gái, khi còn trẻ, vẫn sẽ có 1,2 người thế này thế nọ, hình bóng nếu như đã rơi vào trong mắt, cũng khó mà quên được, khi nhớ về người ấy sẽ có chút mang theo hương vị ngọt ngào chua chát, rất nhiều năm sau ngồi dưới giàn hoa nghĩ lại, vẫn sẽ mơ về người đó, giọng nói nét mặt vẫn như xưa, trong bóng hình từ lâu đã mờ nhạt, phảng phất mĩm cười như ngày ban đầu gặp mặt.
Tôi cũng từng mơ đến người ấy, nhất là trong đêm tối gió lạnh âm u, sẽ mơ đến người thanh niên trẻ tuổi trong gió thu nhìn tôi bày ra khuôn mặt tươi cười ở Giang Nam, sau đó mở to đôi mắt, trong tầm nhìn là bối cảnh của hậu cung Trữ Tú Cung đời đời bền vững cao vút trống trãi, trong bóng đen sâu thẩm, tỏ ra hung dữ nhất.
Bấy giờ tôi sẽ quấn chăn càng chặt hơn, suy đoán xem ngày hôm nay sẽ là ai ở Dưỡng Tâm Điện hầu tẫm, rồi lại suy đoán lung tung một lần nữa để rồi chầm chậm đi vào giấc ngủ.
Loại cảm giác này, rất không hay.
Đương nhiên, cảm giác ở trên giường chờ đợi người đàn ông đến đứng trước niềm hạnh phúc của bạn cũng không hay lắm.
Hiện tại tôi đang trần trụi thân thể nằm trên long sàng của gian phòng chờ phía đông hậu điện Dưỡng Tâm Điện.

Chiếc giường này thật là xa hoa, cả khối khảm nạm kính thuỷ tinh bạc, trên rèm cửa sổ thêu tranh bách tiên, màn sáo treo đầy hạt minh châu túi hương, gấm thêu chen chúc, nằm ở nơi này, sẽ cảm thấy mình giống như là nằm ở trong mây.
Đây chính là tôn vinh Hoàng hậu Đại Võ độc hanh, trong tẩm cung của Dưỡng Tâm Điện tổng cộng có hai chiếc long sàng, theo phép tắc của các triều đại, chiếc giường của gian phòng chờ phía tây là do các phi tần sử dụng lúc hầu tẫm, chỉ có lúc Hoàng hậu hầu tẫm mới dùng chiếc giường này của gian phòng chờ phía đông.
Nói ra, vì ba ngày động phòng đều sống ở trong Khôn Ninh Cung, đây là lần đầu tiên tôi nằm ở đây, Dưỡng Tâm Điện cũng là lần đầu tiên động đến chiếc giường này, là vì lần đầu tiên, sẽ có chút không quen, cũng có chút ngắn ngũi.
Quấn trên mình chiếc chăn gấm có hơi mỏng, tôi cứ nằm đến thân thể đã tắm qua nước nóng có hơi lạnh cóng, Tiêu Hoán mới đi đến.
Người ở trong phòng từ lâu đã được cho lui, Tiêu Hoán nhẹ nhàng đi đến vén tấm màn che như màn sương bày ở không trung, cười nhạt, đôi mắt sâu như đêm lạnh, không có chút biểu hiện gì: 
“Hoàng hậu còn thức không?”
Tôi chán ghét bị hắn ta dùng kiểu ánh mắt này nhìn xuống, quấn lấy chiếc chăn gấm ngồi dậy: 
“Còn thức, tí nữa đã ngủ rồi.”
“Ơ? Hoàng hậu trách ta đến muộn sao?” 
Hắn vẫn như cũ đứng đấy cười, không có ý muốn cởi áo.
“Thần thiếp nào dám, ngài ban ngày quan tâm nhiều việc, cực khổ quá mà.” 
Tôi cười nhẹ.
“Tạm được, Giang Nam rối bời, cần phải có một người đến trông coi.”
Hắn buông tay xuống, mặc cho tấm màn rũ xuống, ngăn cách đi ánh mắt: 
“Thời gian không còn sớm, Hoàng hậu ngủ sớm đi.” 
Nói rồi ở trước giường quay người đi.
“Vạn tuế!” 
Tôi có chút hốt hoảng, vội vàng kéo lấy chiếc chăn gấm vén màn nhảy xuống: 
“Đừng đi!”
Bước chân của hắn ta không dừng bước.
“Vạn tuế!” 
Tôi hoảng sợ đến có chút miệng không lựa lời: 
“Thần thiếp kém không bằng người con gái khác, thần thiếp sẽ cố gắng hầu hạ vạn tuế.”
Hắn cuối cùng rồi cũng dừng lại bước chân, vẫn không quay đầu lại: 
“Đừng để ta nói những lời nói khó xử,, Hoàng hậu giữa chúng ta đều không có cảm tình, thế thì hà tất miễn cưỡng đúng không?”
“Người cùng những người con gái đó thì có cảm tình? Cùng họ thì được, tại sao cùng thiếp không được?” 
Trong đầu tôi là một sự hổn loạn, tôi không biết tôi đang nói những gì.
Hắn dừng lại một chút, rồi bổng nhiên nhẹ nhàng cười: 
“Vì ta không muốn lên giường cùng một người con gái trong lòng đang nghĩ về người đàn ông khác.”
Tôi thoáng đờ đẫn, tiếng nói phát ra có vị chát: 
“Ý người đây là gì vậy?”
Hắn cười: 
“Hoàng hậu quên rồi sao? Lẽ nào không phải là Hoàng hậu tự miệng nói với ta sao? Nàng thích La Tẩy Huyết đúng không?”
Hắn ta cười nhạt, âm thanh càng trầm lắng: 
“Hoàng hậu, ta hy vọng chúng ta có thể lưu lại cho nhau chút lối thoát…..như thế sống với nhau mới không thể quá khó khăn.”
“Người coi như không có việc này!” 
Tôi thật là có chút điên, buột miệng nói ra: 
“Người không nên nói với thiếp người đang để ý tôi có phải là đang thích người khác!”
Không thể sắc bén thế này! Tôi hít sâu hơi thở, bình tỉnh một chút nỗi lòng: 
“Vạn tuế cần phải hiểu, thiếp là hoàng hậu của vạn tuế, vạn tuế là chồng của thiếp, điều này cùng việc vạn tuế thích người nào hoặc thiếp thích người nào không có quan hệ gì. Chúng ta chỉ dùng cuộc sống như một đôi vợ chồng, đã đủ rồi, không được sao?”
Hắn đứng đấy không nhúc nhích, trong phòng yên tĩnh làm người ta nghẹt thở.
Tôi nắm chặt góc chăn, do dự, rồi lại mở miệng nói: 
“Vạn tuế, không được sao?”
Hắn không động đậy, nhẹ nhàng giống như là cười: 
“Rất tiếc, Hoàng Hậu có thể cùng một người đàn ông mình không thích lên giường, ta lại không thể.”
Nói xong, hắn đẩy cửa đi ra, từ đầu đến cuối, không có quay đầu lại nhìn.
Tôi nhìn theo bóng hình của hắn, bóng dáng màu xanh rất nhanh, dần dần mất hút tan biến trong màu đen ngoài cửa.
Cuối cùng vẫn là đã đi rồi.
Đứng ở trên sàn nhà, tôi cúi thấp đầu.
Lúc tôi nhảy xuống quá gấp, không kịp mang giầy, bàn chân áp sát trên gạch Xinifang, lạnh đến có chút thấu xương, tôi bổng nhiên muốn chửi người bố trí gian phòng này, hắn đem nơi này trang sức hoa lệ như thế, lại ngay cả một tấm thảm tiếc không dám phủ lên.
Trước đây cho dù nói gì đều vô dụng cả, đã đi đến mức độ tình cảm ngày hôm nay.
Chính tôi nói, tôi thích Tẩy Huyết.
Tẩy Huyết là thủ hạ sát thủ của anh tôi, xem như là cách củng cố quyền thế của phụ thân tôi, anh tôi và sư phụ tôi nuôi dưỡng rất nhiều người giang hồ làm thành quan chức văn võ trong mạc phủ, trong đó Tẩy Huyết chính là một vị đắc lực nhất, một nhát kiếm nhanh không giết người không quay về võ, trước giờ chưa thất thủ, vì tôi luyện tập cũng là kiếm thuật, sẽ thường xuyên có lý do trau dồi võ nghệ đi cùng Tẩy Huyết chơi đùa, cho nên quan hệ của chúng tôi rất tốt.
Ngày hôm đó tôi ôm cánh tay của Tẩy Huyết, đối diện nói với Tiêu Hoán, tôi thích Tẩy Huyết.
Đó là việc đã lâu, tôi cho rằng hắn ta từ lâu đã quên đi rồi, chuyện đã lâu như thế, tại sao còn muốn tôi nhớ lại, mà lại vào tình hình thế này nhớ lại chứ?
Tôi quay trở về giường ngồi xuống, đem chân cuộn tròn lại, ngồi xổm trên chiếc long sàng rộng lớn quá mức này, tôi bắt đầu bẻ gập ngón tay trù tính: Tôi vẫn còn thời gian hai năm rưỡi, chỉ cần có thể nội trong thời gian ngắn này mang thai con của Tiêu Hoán thì tốt rồi, bất quá chỉ là đem một người đàn ông dổ dành lên giường mà thôi, vẫn còn thời gian gặp nhau ngày mười nhiều mà, có chăng là cơ hội.
Nghĩ như thế, đã cảm thấy ấm áp nhiều rồi.
Ngày hôm sau, tôi từ sau ngày đại hôn lần thứ nhất xuất cung, bất chấp nguy hiểm bị nhận ra, sử dụng thân tín của phụ thân len lén đi ra khỏi cung.
Ăn mặc bình dị đi ra khỏi cửa cung, lúc đánh xe đến biệt viện cơ mật Xuý Qua Tiểu Trúc ở ngoại thành, anh tôi không ở nhà, Tẩy Huyết cũng không ở nhà.
Tôi gọi người pha bình trà Quế Hoa, sau đó ngồi trong đình chờ đợi, hoa nhài tím ở góc đình kết đầy nụ hoa, dưới ánh sáng mặt trời sau buổi trưa phấp phới xanh tốt sum suê.
Mùi hương của Quế Hoa hơi đắng toả khắp đầu lưỡi, đợi lúc trà Quế Hoa bắt đầu nguội, chân trời đã treo lên mấy đám mây hồng, Tẩy Huyết cuối cùng đã về đến.
Hắn nhìn thấy tôi, có chút giật mình, đi đến cười nói: 
“Đại tiểu thư.”
Từ trước đến giờ Tẩy Huyết gọi tôi là “Thương Thương”, không hiểu từ lúc nào, cũng không biết là nguyên nhân vì, hắn đã đổi giọng gọi tôi là “đại tiểu thư”.
Tôi nhìn hắn cười cười, chớp chớp mắt: 
“Thế nào, cô nương trong Thuý Vi Lầu rất đẹp đúng không?”
Khi vừa đến biệt viện, tôi đã nghe nói ngày hôm nay Tẩy Huyết đi về phía Thuý Vi Lầu. Khoảng thời gian gần đây hắn ta hình như đã có cô nương nào đó thân thiết cùng nhau, thường xuyên đi Thuý Vi Lầu chờ đợi rất lâu.
Tẩy Huyết có chút ngẩng người, ánh mắt màu hổ phách chớp chớp, cười nói: 
“Vẫn là nghe nói.”
“Tẩy Huyết năm nay cũng hết còn trai tơ rồi,” 
Tôi cười nói: 
“Nếu như thật đã có cô nương hợp ý, phải cần đối với người ta cho tốt, lòng chân thật con người khó cầu đấy.”
Tẩy Huyết cười, ánh mắt có chút nhấp nháy: 
“Tôi là một kẽ lang thang, không dám đòi hỏi xa xỉ quá nhiều.
“Tẩy Huyết mà cũng nói lời nói thế này sao?” 
Tôi cười ha ha chế nhạo hắn: 
“Cái gì mà lang thang không lang thang chứ, đừng nói cùng ta người lúc nào để ý đến khác biệt thân phận vậy.”
Tẩy Huyết cười cười, nét mặt của hắn từ trước đến giờ có chút uể oải: 
“Không có gì, chỉ là cảm thấy trên đôi bàn tay này quá nhiều máu rồi, yêu cầu gì hơn nữa chính là quá tham lam.”
Tôi ngẩng người ra một chút, Tẩy Huyết trước giờ chưa có nói lời nói thế này, loại lời nói này thậm chí có chút buồn chán.
Tôi cười, đứng dậy từ từ đi đến gần hắn, đem cây quạt xếp trong tay bất thình lình đâm thẳng đến yết hầu của hắn, Tẩy Huyết nhất thời không phản ứng, sau khi ngẩng người một chút, bàn tay phải xuất nhanh, ở nơi cây quạt xếp của tôi đâm đến trước yết hầu của hắn không đến hai tấc, bắt dính đầu quạt.
 Sau khi bắt dính cây quạt xếp, Tẩy Huyết không nhúc nhích.
Tiếp theo, hắn đảo tròn cặp ánh mắt màu hổ phách, trong con ngươi có một chút ý chế nhạo nhạt nhẽo, nhẹ nhàng nói ra câu nói tôi đã nghe qua rất nhiều lần: 
“Muốn đánh úp ta, nàng trở lại sớm một trăm năm.”
Tôi bật cười ha ha, đem cây quạt xếp thu về: 
“Tẩy Huyết vẫn còn nhanh thế này, chơi không vui chút nào cả”. 
Cười xong rồi, tôi bổng nhiên nhớ đến, liền liếc Tẩy Huyết một cái hỏi: 
“Tẩy Huyết, người nói xem, có phải cho dù cao thủ giống như thế này, lúc đồng sàng cùng người con gái, một chút phòng bị cũng không có, sẽ dễ dàng bị đánh úp đúng không?”
Tẩy Huyết không ngờ tôi bổng nhiên hỏi đến vấn đề thế này, xuýt nữa sặc ra nước miếng: 
“Khặc khặc….khặc khặc….cái gì? Việc này…. khặc khặc……”
Đến về sau thì đã sửa thành cố ý giả ho.
Tôi trừng mắt nhìn hắn: 
“Không muốn nói thì thôi, mặt đã đỏ như con cua luộc chín vậy, một người đàn ông to lớn, có gì mà ngại ngùng chứ.” 
Tôi lại cười cười, nói ra giọng điệu rất nhẹ: 
“Tối hôm qua hắn không đồng tình cùng ta đồng sàng, bất kể ta thỉnh cầu thế nào, hắn vẫn nhất định không đồng ý, ta nghĩ, hắn có lẽ là sợ ta ở trên giường giết chết hắn.”
Nói xong, không để ý đến trầm lắng của Tẩy Huyết, tôi cười cười nói: 
“Ta ra ngoài thời gian đã lâu, phải tranh thủ về cung thôi.”
Tẩy Huyết không nói gì, sau một hồi trầm ngâm im lặng mới gật gật đầu: 
“Đi đường cẩn thận.”
Hắn dừng lại một lát, bất ngờ mở miệng nói: 
“Hắn không thể sợ người giết hắn.”
Tôi ngẩng người, rồi lập tức cười: 
“Ngươi đang nói gì vậy, hả Tẩy Huyết?”
“Chỉ là nói, cho dù có người dự định thế này, cô ta muốn ở trên giường giết tôi, cũng không phải là chuyện dễ…..” 
Tẩy Huyết cũng cười: 
“Khi đó, người đàn ông cũng không phải hoàn toàn không phòng bị. Nếu như người thật muốn biết…..” 
Hắn sờ sờ râu, nét mặt bổng nhiên mơ hồ ấm áp: 
“Thế thì tìm một cơ hội thăm dò một chút xem?”
Lần này chuyển đến tôi mặt bừng đỏ, có chút ho khan gượng gạo một tiếng: 
“Được rồi, xem như ta lắm mồm, được rồi chứ?”
Nhìn thấy thời gian không còn sớm nữa, tôi không dám lại làm nhỡ việc, lần nữa vẫy tay cáo từ: 
“Được rồi, lần sau gặp lại, ta thật sự phải đi rồi.”
Vừa nói vừa đi về phía ngoài cửa đình, Tẩy Huyết ở phía sau lưng bổng nhiên nhẹ nhàng nói ra một câu, giống như là lẩm bẩm nói một mình: 
“Trừ phi là hắn tình nguyện chết trong tay người.”
Tôi dừng lại bước chân, hoa nhài tím dưới bậc thềm ngoài cửa đình đã là lúc nở về chiều, bông hoa ngũ sắc chen chúc một cách kĩ lưỡng vào cùng nhau.
“Tẩy Huyết,” 
Tôi quay đầu sau cùng hướng về Tẩy Huyết cười nói: 
“Ta còn có câu nói chưa nói: Đã nhiều ngày không gặp, ta rất nhớ ngươi.”
Tẩy Huyết cũng ngẩng đầu lên cười, trong nét mặt lười nhác buông thả có chút ấm áp mờ nhạt: 
“Tôi cũng rất nhớ người, đại tiểu thơ.”
Tôi nghiêng đầu cười, lên đường đi mất, để Tẩy Huyết lưu lại trong tiểu đình cái chụp lồng trời chiều.

Tôi thích cùng Tẩy Huyết gặp mặt.
Mỗi một lần gặp Tẩy Huyết, đều sẽ nhớ đến một số điều hay, như ánh sáng mặt trời mệt mõi rã rời sau buổi trưa, như sân nhà mỹ lệ tĩnh mịch, như mặt trời lặn cổ xưa vàng nhạt, trong ký ức cùng Tẩy Huyết liên hệ lại với nhau, cũng đều là thời kỳ của lười nhác mà nhỡn nhơ, rong chơi ở trên giá xích đu của tín nhiệm và vui vẻ, nhẹ nhàng rong chơi đong đưa theo gió.
Tuy rằng hắn là một kẻ sát thủ, thuộc về mùi máu tanh và cái chết.


Ngày thứ 7 cáo từ Tẩy Huyết về đến trong cung, có người đến nói với tôi: Tẩy Huyết đã chết.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Rất cám ơn sự góp ý của bạn

Ebooks

15541471868 15541622158 anhchulacda" /> Ảnh Rượu trong nền văn hóa Trung Hoa Ảnh thủy hử hài hước 15541519566 Mai Mai Tuoi Muoi Ba con gau ngoc nghech chuheocucmichthanthuong Bia so tay an toan tre em anhtieulinhmieu for_hinhanh10"
 

Khach tham

DMCA